🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Giọng điệu Khương Nghênh khá kiên quyết, đôi môi mỏng Châu Dị nhoẻn cười.



Sau khi Khương Nghênh rời khỏi phòng làm việc của Châu Dị, Bùi Nghiêu nhìn đôi môi đang cười trên gương mặt Châu Dị mãi không khép lại mà cười khẩy.



"Châu Dị, ông có cần đến mức ấy không? Không phải Nghênh Nghênh chỉ hứa giúp ông một việc cỏn con vậy thôi sao?"



"Nhìn cái bộ tiểu nhân của ông đi, tôi với ông cách nhau hai mét, mà còn có thể nghe được tiếng "vù vù"."



Châu Dị dựa lưng vào ghế, dáng vẻ lười biếng, anh kéo kín cổ áo sơ mi, cầm lấy chiếc cà vạt trên bàn, chậm rãi đeo vào cổ.



Bùi Nghiêu liếc nhìn anh:



"Ông lúc thì buộc chặt lại, lúc thì cởi ra, để làm gì vậy?"



Châu Dị mỉm cười với đôi mắt hoa đào, giọng nói trầm bổng dễ nghe:



"Dụ dỗ người ta."



Bùi Nghiêu không nói nên lời, anh như nổi da gà, sởn gai ốc.



Châu Dị thắt cà vạt, rút một điếu thuốc lá từ hộp thuốc lá trên bàn ngậm vào khóe môi, vừa định châm lửa thì đột nhiên nhướng mi nhìn Bùi Nghiêu:



"Ông với cô bạn gái sinh viên trong sáng thơ ngây kia thế nào rồi?"



Bùi Nghiêu tự mãn nói:



"Thì cũng vậy thôi! Cô ấy đuổi theo tôi dữ dội, tôi còn chưa đồng ý."



Châu Dị cúi đầu, châm điếu thuốc, rít một hơi trêu chọc:



"Người ta đã theo đuổi ông sát sao như vậy, sao ông còn chưa đồng ý?"



Bùi Nghiêu điều chỉnh tư thế ngồi, rõ ràng rất hứng thú với chủ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539419/chuong-152.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vưu Vật
Chương 152: Quả đoán
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.