Sau khi trợ lý Trần lái xe ra khỏi khu vực nguy hiểm, anh gọi ngay cho Tần Trữ, nhờ Tần Trữ cử người đến tiếp ứng.
Tần Trữ hỏi thăm đại khái thăm tình hình đầu bên kia, rồi nói với chất lạnh lùng nghiêm túc:
"Mở GPS, đi đường Tây Hoàn."
Trợ lý Trần: "Vâng."
Tần Trữ:
"Dị thì sao?"
Trợ lý Trần:
"Anh Dị bị chặn, anh ấy bảo tôi đưa mợ ra ngoài trước."
Tần Trữ đáp một tiếng "ừm":
"Cậu quay về đi, tôi dẫn người đi tiếp ứng Dị."
Trợ lý Trần nghe vậy có hơi kích động:
"Luật sư Tần, anh ở đây à?"
Tần Trữ thừa nhận:
"Tôi tình cờ nhận một vụ kiện ở đây."
Sau khi cúp máy, trợ lý Trần nén thở lái xe, anh lo lắng có thể xảy ra chuyện.
Sau khi xe chạy được một quãng, Khương Nghênh ngồi ở hàng ghế sau liếc nhìn kính chiếu hậu, nhếch môi nói:
"Trần Triết, có xe đuổi theo chúng ta."
Trợ lý Trần cau mày:
"Cái gì?"
Sắc mặt Khương Nghênh vẫn tái nhợt, nhưng cô ngồi thẳng dậy:
"Chiếc xe phía sau vẫn bám đuôi chúng ta chừng mực, bọn họ đã đi qua ba ngã ba đường, bọn họ chẳng hề bẻ cua."
Nghe Khương Nghênh phân tích, vẻ mặt của trợ lý Trần trở nên khó coi.
Khương Nghênh quan sát chiếc xe phía sau một lúc, cô lấy điện thoại di động ra để kiểm tra bản đồ, sau một lúc, cô nhìn lên:
"Chúng ta sẽ đi qua cầu Giang Kiều trong năm phút nữa, tôi nghĩ là họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539392/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.