Khương Nghênh ghét cô lắm lời thế là cúp máy luôn.
Sau khi cúp máy, Khương Nghênh đứng lên, bước vào phòng tắm trong phòng ngủ phụ rửa mặt qua loa. Khi bước ra khỏi phòng, cô được Tô Dĩnh gọi ăn sáng.
Khương Nghênh nhìn thấy vẻ mặt Tô Dĩnh chẳng có gì khác lạ, dường như chuyện cô ngủ ở phòng khách cũng không có gì kỳ lạ. Cô bước đến cầm cốc sữa trên bàn uống một mạch, như vô tình hỏi:"Châu Dị đâu ạ?"
"Bảy giờ đã đi rồi, nói là có họp giao ban ở công ty."
Họp 9 giờ mà 7 giờ đã đi rồi?
Khương Nghênh rất rõ dụng ý của Châu Dị khi làm vậy, nhưng cô không nói.
Ăn sáng xong, Khương Nghênh lái xe đến công ty.
Xe vừa vào bãi đỗ xe, vẫn chưa kịp vào vị trí, phóng viên giải trí đã đứng bu quanh như ong.
Khương Nghênh một chân đạp thắng xe, nhìn ra ngoài có hơn chục phóng viên, cô lấy di động gọi cho bảo vệ.
Chẳng bao lâu, điện thoại được nối máy, Khương Nghênh hờ hững nói:"Tôi là Khương Nghênh, có hơn 10 phóng viên đang đứng chặn xe tôi ở bãi đỗ xe, cử người xuống đi."
Xem như ai cũng biết chuyện Khương Nghênh và Châu Dị vì cái lên tiếng chính thức tối qua.
Người của phòng bảo an nghe thấy Khương Nghênh, vội vàng cười lấy lòng và đáp vâng.
Chẳng bao lâu, Khương Nghênh đang nghe nhạc để thư giãn, hơn 20 bảo vệ vào bãi đỗ xe, đẩy hết các phóng viên đang bám ở đầu xe cô.
Khương Nghênh hạ cửa số,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539379/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.