🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Châu Dị đều nhớ rõ những gì Khúc Tích nói tối qua trong điện thoại.



Tuy Khúc Tích chỉ là nói một câu không rõ ràng như Châu Dị lại để trong lòng.



Châu Dị dứt lời, trợ lý Trần ở đầu bên kia hỏi.



"Mợ ốm ạ?"



Giọng nói Châu Dị trầm ấm.



"Nếu tôi biết thì tôi kêu cậu điều tra làm gì?"



Trợ lý Trần nghe vậy im lặng: "..."



Châu Dị nói xong, lấy tay day day đầu chân mày rồi lại nói.



"Có lẽ sẽ khó điều tra, mợ là người cẩn trọng. Nếu điều tra không được, cậu đi tìm Khúc Tích."



Trợ lý Trần hít một hơi thật sâu.



"Sếp Khúc là bạn thân của mợ, e là cô ấy chưa chắc đã chịu nói."



"Cô ấy không nói thì cậu không nghĩ cách à?"



"Cách gì cũng được sao ạ?"



Châu Dị bực mình đến cười ra tiếng trước câu hỏi của trợ lý.



"Trần Triết, cậu thấy tôi dạo này vui vẻ, nên tấu đối đáp với tôi à?"



Trợ lý Trần ở bên kia điện thoại thấy toát mồ hôi hột.



Anh làm gì dám chứ!



Dù có cho anh cả 120 lá gan, anh cũng không dám.



Nghe giọng điệu Châu Dị có chút bực mình, nên trợ lý Trần không dám nói thêm gì nữa, dù Châu Dị nói gì anh cũng chỉ có một từ "dạ".



Sau khi cúp máy, Châu Dị đẩy cửa xuống xe.



Xuống xe đứng một lúc, Châu Dị đưa tay vào túi rút thuốc, đầu ngón tay vừa chạm vào hộp thuốc, thì nhìn thấy Khương Nghênh đẩy xe lăn Tô Dĩnh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539358/chuong-92.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vưu Vật
Chương 92: Lấy lòng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.