Anh chàng Châu Dị hết thuốc chữa rồi.
Nếu người đàn ông cũng có kiểu nói hại nước hại dân thì anh chính là một người nổi bật trong số đó.
Khương Nghênh nhìn đôi mắt như hút hồn người khác của anh, lòng giống như bị nghìn vạn con kiến đang cắn rứt, vừa ngứa, vừa tự dưng thấy bực bội.
Hai người nhìn nhau một lúc, Châu Dị bước vào trong, đôi chân dài bước đến trước đường hoàng đăng đường nhập thất, bước vào nhà người ta.
Châu Dị không dừng lại ở phòng khách mà đi thẳng vào phòng tắm.
Khương Nghênh bước theo, thấy anh vẻ mặt thản nhiên mở thắt lưng, lại thấy anh thần thái như chẳng hề ngại ngùng mà bước vào luôn trong bồn tắm, mắt khép hờ.
Châu Dị ngồi trong bồn tắm, đưa mắt nhìn cô mời mọc:"Tắm cùng chứ?"
Khương Nghênh:"Không cần."
Châu Dị gõ nhẹ ngón tay thanh mảnh lên thành bồn tắm. Hỏi như thể vô cùng thờ ơ."Nghe nói Châu Diên sắp đính hôn?"
Khương Nghênh thản nhiên."Thứ Hai tới."
Châu Dị trêu chọc:"Em không buồn à?"
Khương Nghênh mấp máy đôi môi:"Tôi chẳng có tình cảm đến vậy."
Châu Dị cười mỉa:"Không buồn là tốt, nếu không tôi lo em mất bình tĩnh."
Khương Nghênh không lên tiếng, ánh mắt liếc lên người Châu Dị.
Làn da Châu Dị khá trắng, nhưng đường cơ lại rất rõ ràng, nước trong bồn tắm đến lưng anh. Lúc này anh nghiêng người tựa vào một thành bồi nói chuyện với Khương Nghênh. Khung cảnh ở bụng dưới lộ lộ ra trước mắt.
Khương Nghênh chợt nóng mặt, bước đến lấy chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539328/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.