Khương Nghênh vừa dứt lời, Châu Dị đang ngồi bên đôi mắt ngả ngớn nhìn xuống, tay bật mở điện thoại như đang đùa vui.
[Ha ha ha... Có phải Sếp Châu cạn lời rồi không? Tôi thấy anh ấy nhướng mày.]
[Tôi xin được nói rằng tôi cũng nhìn thấy rồi. Ha ha ha... Người đàn ông bán chạy.]
[Tôi phát hiện ngoài Khương Nghênh, những nghệ sĩ khác đều rất thích Châu Dị. Ngay cả Thiệu Hạ cũng ngầm liếc nhìn Châu Dị nhiều lần.]
Lạc Hàm thấy Khương Nghênh chủ động rút lui, đôi mắt lóe lên một tia đắc ý.
Kim Bối ngồi một bên đơ mặt. Khương Nghênh đưa tay bóp bóp lấy tay cô, tỏ ý bảo cô đừng nổi nóng.
Sau khi phân công xong, mọi người bắt đầu lục tục vác hành lý về phòng của mình.
Lầu hai và lầu ba mỗi tầng có bốn phòng.
Bốn người đàn ông ở tầng 2, bốn cô gái ở tầng 3.
Trợ lý Trần giúp Châu Dị mang hành lý đến phòng của anh rồi rời đi.
Đến gần trưa, Khương Nghênh thay một bộ đồ mặc nhà đơn giản, bắt đầu ngồi trên giường trong phòng ngủ xem sách.
Trong căn biệt thự này, ngoài nhà vệ sinh trong mỗi phòng ngủ, mỗi nơi đều có lắp camera ghi hình trực tiếp. Tám người họ ở đây trong nửa tháng, thực sự là chẳng có cái gì gọi là riêng tư.
Khương Nghênh yên lặng lật sách xem, đầu ngón tay chạm nhẹ vào trang giấy, thi thoảng dừng lại, giống như đang suy nghĩ.
[Khương Nghênh này đẹp ghê.]
[Không chỉ đẹp, mà EQ cũng rất cao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539306/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.