Sáu người khác đều đang trong giai đoạn căng thẳng thần kinh cao độ. Không ai chú ý đến cử chỉ kín đáo của Châu Dị.
Chỉ duy nhất một mình trợ lý Trần đứng bên cạnh thì nhìn rõ như ban ngày.
Trợ lý Trần nhìn sang, lập tức dời mắt sang chỗ khác. Lòng thầm nghĩ ngợi: Vậy mà còn cứng giọng bảo không thích người ta.
Ha! Đàn ông!
Châu Dị dứt lời, sáu người không ai dám nói gì. Khương Nghênh hơi dịch sang một bên, cười mỉm:"Chúng ta phải ở đây nửa tháng, có phải là đầu tiên nên phân công rõ ràng không? Ví dụ như ai nấu cơm, ai rửa bát, ai quản lý vệ sinh?"
Khương Nghênh nói xong, Kim Bối ngồi gần cô nhất mở miệng:"Tôi không biết nấu cơm, để tôi rửa bát."
Lạc Hàm:"Tôi cũng không biết nấu cơm, tôi cũng rửa bát."
Tổng cộng có tám người, thực sự không cần đến hai người rửa bát.
Khương Nghênh nói:"Rửa bát chỉ cần một người thôi, nấu cơm thì có thể cần hai người."
Lạc Hàm:"Dù sao tôi cũng cũng muốn rửa bát."
Kim Bối bất mãn:"Rõ ràng là tôi nói muốn rửa bát trước mà, sao cô lại..."
Mới vừa vào ở ngày đầu tiên đã vì chuyện rửa bát cỏn con mà cãi nhau rồi.
Hiệu quả rating mà chương trình cần đã có rồi. Nhưng hảo cảm dành cho nghệ sĩ thì đã thất bại, không còn nghi ngờ gì nữa.
Khương Nghênh đặt chiếc cốc đang cầm tong tay lên bàn mà không phát ra tiếng. "Lạc Hàm rửa bát đi. Kim Bối cùng nấu cơm với tôi. Phụ bếp giúp tôi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539305/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.