Trước cửa y quán Liễu gia.
Chiếc xe từ từ dừng lại.
Trong nháy mắt Sở Trần xuống xe, Hội mê Tiên Tiên nhất thời điên cuồng, thanh âm như sấm.
“Sở Trần, xin lỗi!”
“Xin lỗi!”
“Xin lỗi!”
Trần Đại Niên hô to, lớn tiếng, đồng thời huy động cánh tay của mình, tính phối hợp điều chỉnh của cả người rất tốt, khiến Trần Đại Niên lập tức tiến vào trạng thái.
Đột nhiên có người kéo cánh tay Trần Đại
Niên một chút.
Trần Đại Niên không để ý tới, tiếp tục vung tay hô to.
Người nọ lại lôi kéo Trần Đại Niên.
Trời ơi, người nào a… Trần Đại Niên quay đầu lại, từng gương mặt quen thuộc xuất hiện trước mặt hắn.
Ông nội, bà nội, cha, mẹ, bác, chú, thím, em họ, anh họ …
Đều là người thân!
Trần Đại Niên bỗng nhiên có loại cảm giác nước mắt lưng tròng.
Lớn như vậy, lần đầu tiên bởi vì một chuyện,
toàn gia tộc cùng nhau xuất động ủng hộ hắn.
Đứng đẳng sau hắn, trở thành hậu thuẫn cứng rắn nhất của hắn.
“Cha!” Mũi Trần Đại Niên chua xót, kích động vô cùng, giang rộng hai tay, muốn ôm thật chặt người cha già của mình.
Cha Trần vung tay lên, cho Trần Đại Niên một cái bạt tai vang dội.
“Lão tử không có đứa con trai như ngươi.”
Trần Đại Niên sửng sốt, che mặt mình lại, ngỡ ngàng, một lúc lâu sau, nước mắt tràn ra.
Hắn đường đường là Bá Vương!
Thế nhưng trước mặt đông đảo Hội mê Tiên Tiên bị đánh vào mặt.
Ngay cả khi người này là cha hắn, điều đó là không thể chấp nhận được.
Trần Đại Niên sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4123849/chuong-1353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.