Đám người Hứa Tình cũng chú ý tới, trong lòng đều căng thẳng.
Sở Trần đi tới trước mặt Chung Oánh Oánh, di động khẽ giương một cái: “Là em?”
Chung Oánh Oánh ngây ngẩn cả người.
Cô nghe rõ người thanh niên này, trong điện thoại di động đồng thời cũng truyền ra.
Đó là cuộc gọi của anh ta?
Tròng mắt Hứa Tình sắp lồi ra.
Người nam thần muốn tìm… là Oánh Oánh?
Hứa Tình có loại cảm giác tim đập kịch liệt, nhìn thẳng nam thần.
Chung Oánh Oánh cũng ngây thơ, trong ý thức của cô, cô cùng Sở Trần người này là đến từ hai thế giới hoàn toàn khác nhau.
“Anh là…” Chung Oánh Oánh dè dặt.
“Em là Chung Oánh Oánh?” sở Trần hỏi.
Hứa Tình lập tức lại bịt miệng lại.
Đó là sự thật.
Thật sự là tới tìm Oánh Oánh!
Ánh mắt Hứa Tình lập tức nhìn về phía Chung Oánh Oánh.
Trong đầu trong nháy mắt toát ra một tiêu đề… bạn cùng phòng của tôi là người phụ nữ của lão đại!
Oánh Oánh che giâu quá kĩ.
Chung Oánh Oánh vẫn còn mơ hồ: “Là tôi.”
“Thật là trùng hợp.” Sở Trần nghiêng mặt nhìn Giang Ánh Đào, chợt khuôn mặt mỉm cười nói: “Tôi là bạn của cha em, ông ấy bảo tôi mang quà sinh nhật tới cho em.” sở Trần đưa túi đựng quà qua, nhìn thoáng qua cổng trường, cười nói: “Bạn học Chung Oánh Oánh, sinh nhật vui vẻ.”
???
Chung Oánh Oánh cả người giống như bị điện giật, ngây dại, không nhúc nhích, con ngươi mang theo không thể tin nhìn Sở Trần.
Bạn của cha.
Quà sinh nhật.
Tất cả nghe có vẻ quá hoang đường, Chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/4123769/chuong-1273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.