🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tống Nhan nói, “Chỉ là sau khi Sở Trần biết chuyện này, một mình xông vào nhà họ Hoàng, đem những gì Tiểu Thu gặp phải tại nhà họ Hoàng, mang tất cả trả lại cho Hoàng Gia đại thiếu, Hoàng Ngọc.”

“Cái gì.”

Hạ Bắc ngây ngốc, con ngươi rung động, miệng há lớn lên.

Một lúc lâu sau, Hạ Bắc vội vàng hỏi: “Tiều Trần bây giờ ở đâu?”

Hạ Bắc lo lắng.

Một mình một người xông vào nhà họ Hoàng, đánh và làm nhục vị thiếu gia họ Hoàng, hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi.

“Anh ấy nói anh ấy hơi mệt nên đã đi ngủ.”

Tống Nhan nói.

“Cậu ta sao có thể …”

Giọng nói của Hạ Bắc đột ngột dừng lại, hai mắt trợn tròn, thân thể càng thêm chấn động, không thể tin được, hắn như không thể tin vào tai mình, “Cô nói cái gi? Tiểu Trần, hắn đi ngủ rồi?”

Tống Nhan gật đầu.

Trong lúc Hạ Bắc sửng sốt, có chút ngẩn người.

Đối với nhà họ Tống mà nói, đây đơn giản là nguy cơ như trời sập, Sở Trần vậy mà vẫn có thể yên tâm ngủ một giấc.

Điều khiến Hạ Bắc sốc hơn nữa

là Sở Trần một mình đánh vào nhà họ Hoàng, vậy mà không hề hấn gì.

“Tiểu Trần có bị thương không?” Hạ Bắc hỏi.

“Ngay cả lông tóc cũng không hư hại gì.”

Tống Thiên Dương nói, “Cũng chính vì chuyện này, nhà họ Hoàng thẹn quá hóa giận, trực tiếp tuyên bố phong sát nhà họ Tống.”

“Một câu nói Hoàng Dương, lực

sát thương, có thể so với thiên quân vạn mã.”

Tống Trường Thanh thờ dài một hơi.

“Vốn là nhà họ Hoàng bắt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/398570/chuong-191.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc
Chương 191
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.