Tô Nguyệt thở dài một hơi, “Tôi sẽ đi nói chuyện với Nhan Nhan một lần nữa, ít nhất, chúng ta cũng không thể để Diệp thiếu gia quá thất vọng.”
Ngay khi Tô Nguyệt vừa bước chân ra ngoài nhà, Tống Thu đã lao vào với một nụ cười to.
“Tin tức tốt, Tống Mục Dươngmột nhà cùng Hoàng ngũ gia đã trở mặt.”
Trong đại sảnh nhất thời sửng sốt.
Tô Nguyệt không biết điều này, bà đi thẳng đến biệt thự nơi Tống Nhan ở.
“Nhan Nhan, hôm nay ta nhất định phải nhắc lại chuyện này.”
Tô Nguyệt nghiêm mặt nhìn Tống Nhan, không cho cự tuyệt, giọng nói trở nên sắc bén, “Nhà họ Tống đã leo lên nhà họ Hoàng, nếu chúng ta không làm như vậy sẽ không có biện pháp đối phó bọn chúng, bọn họ nhất định sẽ giẫm đạp lên chúng ta, bất kể
như thế nào, con phải có quan hệ tốt với Diệp thiếu gia. Mặc dù,nhà họDiệp không thể nào so được với nhà họ Hoàng, nhưng Diệp Thiếu Hoàng là người thừa kế duy nhất của Diệp gia …”
“Chờ một chút.”
Sở Trần cảm giác mình không có tồn tại, trong tay vẫn là cầm chén trà, “Mẹ vợ à, con vẫn là một trong hai người lãnh đạo của Bắc Trần đó.”
Tô Nguyệt,
Tống Nhankhuôn mặt cũng cảm thấy có chút ửng hồng.
Bắc Trầnngười đứng đầu! Một con tàu chưa được hạ thủy, trong miệng Sở Trầnnói ranhư là đã phát triển cực lớn rồi.
Quá không biết xấu hổ.
Tô Nguyệt có chút tức giận, nhìn chằm chằm Sở Trần, “Cậu đang tự hào bị Hạ Bắc nhìn trúng sao? Đây chính là sỉ nhục của nhà họ Tống, là trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/398471/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.