Thập Đình Phong ngồi ở sofa đọc tạp chí lâu lâu lại đưa mắt hướng về phía cánh cửa phòng đang khép chặt. Chẳng biết Cố Hạ làm gì ở bên trong. Đắn đo một hồi, anh quyết định tiến về phía phòng mà chủ động làm hòa, tuy nhiên đúng lúc đó, thuộc hạ ở phía ngoài đã chạy vào báo: 
- "Thống đốc, Tô tiểu thư đến tìm ngài." 
- "Là Mạn Giao sao?" 
Bàn tay đang vịn nắm cửa lập tức buông xuống mà xoay người bước về phía trước. Hiện tại, Tô Mạn Giao đứng trước mặt anh. Vừa nhìn thấy cô, khóe môi Thập Đình Phong lập tức mĩm cười, tuy nhiên, biểu hiện của người đối diện lại trái ngược hoàn toàn. Vẻ mặt Tô Mạn Giao tỏ ra vô cùng lạnh lùng, nhìn anh nói: 
- "Em đã suy nghĩ kĩ rồi. Đình Phong, em thật sự xin lỗi. Người đàn ông mà em yêu chỉ có Bất Phàm mà thôi." 
Những lời này đối với Thập Đình Phong vốn đã quen thuộc cho nên anh chẳng thể hiện một chút cảm xúc nào trên gương mặt. Một lúc sau mới trầm giọng đáp: 
- "Anh biết. Nhưng anh nhất định sẽ giành được em bằng mọi giá." 
Tô Mạn Giao thở dài trước sự cố chấp của người trước mặt, cô lên tiếng nói: 
- "Đình Phong, anh thực sự yêu em hay chỉ là vì em mang bóng hình của người con gái ấy." 
Đúng lúc Cố Hạ mở cửa, toang bước ra ngoài tìm chút gì đó để ăn nào ngờ nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người ở phía ngoài cửa. Bàn tay toang mở cánh cửa lập tức 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-thoi-khong-den-ben-anh/2600773/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.