Toàn bộ sự chú ý lúc này đổ dồn về phía Cố Hạ. Hàng lông mày Thập Đình Phong khẽ nhíu lại mà chậm rãi tiến về phía dãy ghế trước mặt. Một lúc sau, anh khẽ đưa tay mà gõ nhẹ lên đầu của Cố Hạ, lạnh giọng nói: 
- "Em là Cố Hạ đúng không? Nghe bảo ngoài việc học công nghệ thông tin ra em còn là tiểu thuyết gia có tiếng với bút danh là Hoa Nguyệt Sương Mai." 
Hai mắt Cố Hạ tròn xoe nhìn chằm chằm vào gương mặt người đối diện. Cô không tin trên đời này lại có người giống Thập Đình Phong đến thế, cả gương mặt lẫn tên họ. Duy chỉ có điều qua cách nói chuyện của người trước mặt này hoàn toàn khác, chứng tỏ anh không hề nhận ra cô. 
- "Chẳng lẽ thầy Thập chính là Đình Phong tái sinh ở nơi này sao?" 
Cố Hạ trầm tư suy nghĩ, ngay khi cô ngẩng mặt lên thì phát hiện ánh mắt Thập Đình Phong cũng đang nhìn mình, anh trầm giọng nói: 
- "Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy em nhưng chẳng hiểu tại sao có một cảm giác dường như chúng ta đã gặp nhau rồi thì phải?" 
Thật ra đã từ lâu, trong lòng Thập Đình Phong luôn có một cảm giác rằng bản thân đang chờ đợi một người nào đó nhưng không tài nào giải thích được, cho đến khi gặp Cố Hạ thì cảm giác nặng nề đó dần trở nên nhẹ nhõm hẳn đi. 
- "Nên nhớ rằng em là học trò của tôi cho nên không được phép gọi thẳng tên tôi như lúc nãy." 
Khóe môi Cố Hạ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-thoi-khong-den-ben-anh/2600726/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.