Biên tập: Min
Ứng Hoài nằm ngay đoạn đường đắc địa của thành phố A, cách khu mua sắm chỉ có một con phố ở phía Bắc, và một khu ẩm thực nằm cách đó chỉ một con phố về phía Tây.
Trình Minh Dật làm chủ xị mới khách, sau khi cả ba đến cửa hàng, cậu đặt một căn phòng VIP, khi gọi cơm còn thêm cả một phần rượu, bảo muốn giải mệt.
Lâm Thành Huy yêu tha thiết việc trữ rượu, trước kia không ít lần Lâm Vị Quang đã lén trộm rượu uống, vậy nên không phải là kẻ không thể dính lấy một giọt rượu, vẫn có tửu lượng ổn định.
Cô mở một chai rượu ra, bỗng nhớ đến chuyện ở phòng hiệu trưởng, bèn hỏi thăm: "Đúng rồi, Chu Vô Ngu học cùng khóa với chúng ta à?"
"Chu Vô Ngu?" Sở Nguyên nói, "Cậu ta ở lớp 12/1, cậu quen à?"
"Sáng có gặp được, chỉ hỏi vậy thôi."
"Cậu ta ấy à, là viên ngọc quý trên tay của nhà họ Chu đấy." Trình Minh Dật dùng một tay cầm cái khui mở nắp ra, "Nhà tớ qua lại với nhà cậu ta nhiều lắm, nên khá là quen."
Đoạn, cậu đẩy ly bia cho Sở Nguyên, động tác quen thuộc như thể đã là thói quen.
Sở Nguyên cười: "Con trai ngoan."
Trình Minh Dật: "Cút hộ."
Lâm Vị Quang đưa mắt nhìn cả hai.
Không hiểu sao cứ thấy ê răng.
Cô thở dài thườn thượt trong lặng im, lại hỏi: "Hai người là bạn?"
Trình Minh Dật lắc đầu, "Cậu ta thích chú tớ."
Lâm Vị Quang thiếu điều niết bẹp cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-rao/2102389/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.