Giấy chứng nhận giám định cho một món đồ đấu giá của nhà sưu tập mà Khương Tư Ý phụ trách chưa được hoàn thiện, nên giám đốc Ngô gọi điện để hỏi.
Giám đốc Ngô vẫn làm trâu làm ngựa vào lễ lớn, Khương Tư Ý không nỡ không nghe máy.
Cô nói chuyện điện thoại, rồi đi theo Phàn Thanh và chị gái về phía bãi đỗ xe.
Hành lý của Khương Tư Linh cực kỳ nhiều, hễ cứ ra khỏi nhà là đồ lặt vặt linh tinh cô cũng nhét vào vali. Lần này về nước, cô vác hai vali một lớn một nhỏ, còn đeo cái túi lớn và túi chéo. Mà đó là nhờ Glenda đã giúp cô tinh giản hai vòng.
Phàn Thanh đẩy chiếc xe đầy ắp hành lý, Khương Tư Linh ngại ngùng, nói: "Nặng lắm, để chị tự làm được rồi."
Phàn Thanh khách sáo đáp: "Không sao đâu ạ, chị là chị gái của cô Khương, em phải lo chứ."
Cô Khương? Đã kết hôn rồi mà còn gọi là cô Khương.
Chơi trò gì đây?
Dòng suy nghĩ sớm đi chệch đường ray, ba con lừa chắc gì lại được, Khương Tư Linh thầm nghĩ, Tiểu Phồn nhiều thủ đoạn ghê, thảo nào lại có thể đùa giỡn với các cô gái xinh đẹp.
Chỉ trích xong, cô lại lý trí suy ngẫm, lỡ như người ta là thật lòng thì sao?
Mặt có sẹo, trông hơi đáng sợ. Tuy nhiên khi tiếp xúc gần quan sát, thì mày thanh mắt đẹp, còn biết hỏi han cô "mệt không", lúc nói "đã đặt nhà hàng rồi" thì nở một nụ cười ấm áp, cảm giác là người khá ôn hòa.
Biết đâu không khốn nạn như lời đồn? Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-rao-ninh-vien/4685452/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.