"Bà xã."
Nụ cười trên môi Khương Tư Ý còn cứng hơn cả nụ cười trong ảnh trên giấy đăng ký kết hôn.
"Sao chị đến đây ạ?"
Xa xa, giám đốc Ngô tròn mắt ngạc nhiên. Cô đồng nghiệp tóc ngắn bên cạnh suýt phun trà sữa.
Lâm Gai đã công khai với bạn bè và đồng nghiệp của chị. Khương Tư Ý thấy mình không có gì phải giấu.
Ngoài việc muốn Thẩm Miểu phải từ bỏ, chuyện quan trọng hơn cả, là Khương Tư Ý không muốn Lâm Gai hiểu lầm.
Trong hôn ước, Lâm Gai hứa chung thủy với cô và cô cũng sẽ làm vậy.
Thế nhưng chỗ này là cơ quan, có nhiều đồng nghiệp đang nhìn.
Và vì cô biết đây nó là một vở kịch, cô hồi hộp chờ đợi phản ứng của Lâm Gai, không tránh khỏi sự bối rối.
Da đầu tê dại, các ngón tay vô thức co lại.
Cô mong Lâm Gai có thể phối hợp với mình...
Ánh mắt dò xét của mọi người không lọt vào tầm nhìn của Lâm Gai.
Hai từ "bà xã" bất ngờ làm tim rung động. Mặc dù Lâm Gai biết em luống cuống, song lòng cô dâng lên một cảm giác thỏa mãn, ngọt ngào.
Lâm Gai nắm tay Khương Tư Ý.
Chưa đủ.
Bàn tay Lâm Gai từ từ len vào kẽ tay, rồi vào lòng bàn tay em.
Mười ngón tay đan chặt vào nhau một cách thân mật.
Cô chăm chú, ân cần, sử dụng hành động để công nhận từ "bà xã".
Hoàn toàn là một thái độ chiếm hữu tuyệt đối với Khương Tư Ý.
"Chị có buổi tọa đàm trên lầu, thấy quảng cáo của em nên ghé chơi. Chị quay video và chụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-rao-ninh-vien/4685440/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.