Theo sự dẫn dắt của Lâm Gai, sự chú ý của Khương Tư Ý dồn hết vào chiếc tai đang hé mở trước mặt.
Ánh đèn vàng rọi tới từ đầu bên kia, soi rõ lớp da trắng ngần, mỏng manh.
Phần sụn tai có độ trong mờ nhất định, tựa một viên kẹo dẻo ngọt ngào.
Trông thật mềm, đầu ngón tay Khương Tư Ý vô thức khẽ lay động.
Đôi mắt tuyệt đẹp của Lâm Gai đang chớp. Ở khoảng cách cực gần, cô nhìn Khương Tư Ý, nhìn một cách mời gọi.
Khương Tư Ý tự nhủ "liệu có thật được không", vậy mà bàn tay đã vô thức vươn lên, chạm vào tai Lâm Gai.
Ấm áp và trơn mịn, mềm hơn cả trong tưởng tượng.
Lâm Gai nằm xuống, nghiêng người về phía em, để em dễ dàng chạm tới. Cô không nói gì, hơn thế còn nhắm mắt lại.
Ngón tay thon dài của Khương Tư Ý hãy còn do dự, rất lịch sự, nhẹ nhàng xoa xoa vành tai ngoài của chị. Lướt qua phần sụn, thử dò qua lại.
Phần sụn mềm mại và đàn hồi, cảm giác thật thích. Cô rất muốn chạm vào d** tai, cảm giác thoải mái hơn, nhưng cô thấy ngại ngùng.
Nhận thấy Khương Tư Ý xoa mãi chỗ vành tai ngoài, nom hơi lưỡng lự. Lâm Gai nói, mắt vẫn nhắm:
"Em có thể thử những chỗ khác."
"Những chỗ, khác, ạ?"
"Vâng, ở đâu cũng được."
Ánh mắt Khương Tư Ý ngưng đọng một thoáng. Phòng ngủ quá yên tĩnh, làm tiếng tim đập thình thịch lấp đầy thính giác.
Được cho phép, ngón tay cô mạnh dạn di chuyển xuống, véo lấy d** tai của Lâm Gai.
Khoảnh khắc chạm vào, d** tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-rao-ninh-vien/4685439/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.