Hôm nay được nghỉ, thế là Khương Tư Ý đến đồn cảnh sát làm hồ sơ. Phía cảnh sát nói đã điều tra các camera giám sát xung quanh chợ đêm, cho biết sẽ tiếp tục theo dõi và tìm hiểu thêm, nếu cô tiếp tục bị uy h**p, phải báo cảnh sát kịp thời.
Chiều về nhà dọn dẹp vệ sinh, đồ chơi mới mua cho Tuyết Cầu cũng đến, cô chơi với chó.
May thay, Tuyết Cầu tốt tính, tinh thần hai hôm nay ổn hơn nhiều, ăn được ngủ được. Lúc này, chơi đã rồi thì tựa cằm lên đùi Khương Tư Ý nghỉ ngơi, tan chảy thành tấm thảm lông màu trắng.
Ngày nghỉ ở nhà, cô không muốn nấu ăn, mà chán chả buồn gọi đồ ăn ngoài vì nhiều dầu mà còn nhiều muối. Khương Tư Ý lười quá, lấy bánh quy soda ăn thay cơm. Và đó là một thói quen sinh hoạt không tốt, nhưng có một mình, cô bị lười.
Vừa ăn bánh, vừa kiểm tra hòm thư.
Mấy email gửi hôm qua đã nhận được hồi đáp. Hầu hết nói có biết tên Khương Tư Linh, thích tác phẩm của cô, sau đó lại lấy các lý do khác nhau để từ chối một cách lịch sự.
Và chuyện nằm trong dự đoán. Bản chất là tìm việc nộp hồ sơ, làm gì có hồi âm nhanh thế được. Khương Tư Ý không thất vọng, xem tiếp thông tin các công ty nghệ thuật khác và dự định tìm hiểu chính xác hơn.
Gửi thêm vài email, ngón tay lướt qua con chuột, vô tình chạm phải chiếc nhẫn. Ánh mắt cô di chuyển đến chiếc nhẫn. Thật đẹp, cực kỳ hợp với ngón tay của cô.
Cô ngẩn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-rao-ninh-vien/4685423/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.