Đêm.
Rừng cao su tối mịt bỗng có những đốm lửa bay dật dờ quanh những gốc cao su. Những đốm lửa như bóng ma trơi không biết nương tựa linh hồn vào đâu.
Chúng cứ bay lạc loài, lẩn quẩn quanh rừng cây cao su. Rồi dừng lại ở gốc cây có bóng người đàn bà treo cổ. Chúng xoay quanh cây, rồi biến mất.
Những đốm lửa mất đi. Rừng cao su tối mịt trở lại. Nhưng liền đó bóng người phụ nữ lại hiện lên.
Chiến núp trong lùm cây rinh. Anh líu cả lưỡi khi thấy người phụ nữ đi như bơi giữa con đường tối mịt. Bà Thảo Lan đi chậm rãi, toàn thân trắng toát. Rồi bà Thảo Lan đứng lại dưới gốc cây cao su, than khóc tỉ tê.
Chiến không nghe được bà Thảo Lan nói gì, nhưng âm thanh rất nỉ non ai oán.
Đứng khóc một hồi,sau đó bà Thảo Lan đi chậm rãi về phía bờ suối. Khi bà Thảo Lan đi ngang Chiến, anh kinh hoàng nhận ra đó là bà Thảo Lan. Người đã chết cách đây một tháng, Anh không hay mình đã Tiến Lâm lên.
... Đám công nhân đang ngủ bỗng nghe ti kêu la inh ỏi:
- Ma lửa, ma ...
Ai nấy đều giật mình tỉnh giấc chạy ra xem. Họ đều hốt hoảng:
- Ma trơi xuất hiện rồi.
Có người lại nói:
- Bà Thảo Lan hiện hồn về đó.
- Ôi trời ! Ghê quá. Bà ấy linh thiêng thật.
Mọi người bàn tán:
- Có lẽ tiếng gào thét, tiếng kêu của Thảo Sương, gọi linh hồn bà ấy trở lại chăng?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-qua-song-du/2525216/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.