🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chính là đến bây giờ Mộ Dung Thanh Lương cũng không rõ, tam nữ nhi Mộ Dung Phong ngu ngốc kia (E: ta ghét ông này >””| Juu: thì đúng thế mà =.=”)

Nói đến cũng thật sự có chút kỳ quái, tuy rằng chỉ gặp có một lần nhưng trong lòng Hoàng hậu lại nhớ đến Mộ Dung Phong với khí chất bình lặng kia, khó trách Thái hậu lại thích nàng. Nhưng nhớ lại ánh mắt của Thái hậu, nói đúng hơn là bị nàng chinh phục, Mộ Dung Phong nhất là nhân trung chi phụng. (phụng hoàng trong loài người)

Trải qua một đoạn đường dài đi đi về về, Mộ Dung Phong mệt đến vô lực. Qua lần này nàng rút ra được kết luận, cổ đại tốt thì tốt, nhưng tệ nhất chính là không có phương tiện giao thông tốt.

Từ thành thị này đến thành thị khác, nếu đổi lại là Bạch Mẫn ở thời hiện đại thì tệ lắm chỉ cần đi xe lửa một ngày một đêm là đến, hay nhanh hơn nữa thì chỉ cần vài giờ. Còn hiện tại, phong cảnh dọc đường đi thật sự rất đẹp, những rừng cây cao lớn rậm rạp, những bông hoa kiều diễm đến lóa cả mắt, cảnh buôn bán ven đường cũng rất náo nhiệt, con người cũng rất thuần phác, nhưng chỉ có xe ngựa thì thật sự rất nhàm chán.

Ra cung mười ngày, mấy ngày đầu phải đến Túy Hoa Lâu ứng phó với Tư Mã Nhuệ rồi mới chính thức lên đường. Ban đầu nàng còn cảm thấy thú vị vì được ngồi xe ngựa, bên cạnh lại có cao thủ bảo vệ, có Xuân Liễu hầu hạ, phong cảnh ven đường đẹp như họa, nhân tình

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-qua-ngan-nam-yeu-chang/1621056/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.