Khoảnh khắc phát hiện Trình Lê, Lộc Nguyên đứng thẳng hơn.
Trình Lê bảo Trần Mặc đi về trước, Trần Mặc không rõ vì sao mà nhìn cô.
Trình Lê không có ý lập tức giải thích và giới thiệu cho cô ấy.
Trần Mặc đã dò xét người đàn ông lạ cách đó không xa, cảm thấy anh ta không giống kẻ xấu, nên cô ấy không ép ở lại.
Trình Lê có rất nhiều chuyện xưa, mấy ngày nay Trần Mặc đã bắt đầu quen dần, thêm người này nữa thì cô ấy cũng chẳng kinh ngạc đến như vậy.
Sau khi Trần Mặc đi, Lộc Nguyên mới từ từ bước về phía Trình Lê.
Trình Lê cũng không lên tiếng. Cô xoay người dẫn đường ở đằng trước, dẫn Lộc Nguyên đi đường vòng đến một phòng trà gần nhất.
Ở trong phòng, hai người một trước một sau ngồi xuống.
Ngồi xuống cả rồi mới bắt đầu nhìn thẳng nhau.
Xa cách mấy năm, ánh mắt nhìn Trình Lê của Lộc Nguyên cực kì nhạt, thiếu đi vẻ rực rỡ.
Trước đó, khi thấy bóng lưng và gò má anh ta, Trình Lê chỉ cảm thấy anh ta gầy. Bây giờ thấy ngay mặt anh ta, Trình Lê cảm thấy anh ta gầy đến độ… chẳng ra hình người.
Sắc mặt anh ta cũng nhợt nhạt quá mức.
Mấy năm lao tù này, phần lớn thời gian Lộc Nguyên ngồi trong bệnh viện của nhà tù, Trình Lê có nghe nói qua thăng trầm của anh ta từ rất nhiều nguồn.
Gặp mặt rồi Trình Lê mới hiểu, tình trạng thân thể anh ta nghiêm trọng hơn cô tưởng tượng rất nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-nui-bang-deo-anh-den-voi-em/1890256/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.