Nhậm Tây An dừng lại rất nhanh.
Động tác của anh không tính là dịu dàng, môi dưới của Trình Lê bị đau.
Ngược lại cảm giác này khiến cô tỉnh táo lại.
Sau khi buông cô ra, Nhậm Tây An khom lưng nhặt quần áo rơi dưới đất của cô lên, ném vào người cô: “Mặc vào đi.”
Thái độ và hành động của Nhậm Tây An khiến đại não Trình Lê nổ tung.
Anh hoàn toàn không làm theo từng bước.
Trình Lê đón lấy cái quần Nhậm Tây An ném sang, không mặc vội.
Cô hỏi trước: “Hồi nãy nói em kéo quần lên sớm, bây giờ làm rồi, anh lại chuẩn bị bảo em kéo quần lên đến từ đâu thì đi về chỗ đó à?”
Nhậm Tây An đứng bên giường nhìn cô.
Trình Lê trần trụi dưới tấm chăn mỏng.
Da đầu căng lên một trận, Nhậm Tây An nhẫn nhịn, trả lời cô: “Tự mình làm hoặc là tôi giúp em.”
Trình Lê rất sảng khoái liếc anh một cái: “Vậy anh làm đi.”
Nhậm Tây An đến gần lần nữa, ánh mắt Trình Lê đi theo anh.
Khi chân Nhậm Tây An kề sát mép giường, anh đột nhiên gom tấm chăn bông đắp trên người Trình Lê, dùng chăn bọc cả người cô lại.
Nhậm Tây An ôm chăn và Trình Lê lên đi ra ngoài.
Cứ như vậy đi ra ngoài ư?
Trình Lê từ chối việc phơi bày ra trước mặt người khác bằng diện mạo như vậy, cô ngọ ngoạy giữa cánh tay Nhậm Tây An, cảnh cáo anh: “Tốt nhất là anh thả em xuống đi.”
Nhậm Tây An cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-nui-bang-deo-anh-den-voi-em/1890238/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.