Chiếc xe tiếp viện mà Diệp Liên Thiệu chuẩn bị để ở nơi cắm trại đến đây.
Sau khi quan sát gầm xe, két nước xong, hiểu rõ tình hình hư hại đại khái, Nhậm Tây An đóng nắp capo của chiếc việt dã bị chết máy lại.
Anh đóng nắp capo quá mạnh tay, Diệp Liên Thiệu đứng một bên bị âm thanh đó kích thích làm giật nảy mình.
Diệp Liên Thiệu thầm mắng Nhậm Tây An: Mẹ nó là tôi làm người ta rét cóng à?
Anh ta lườm Nhậm Tây An một cái.
Vẻ mặt Nhậm Tây An chuyên chú, dừng trên nắp capo.
Cái lườm của Diệp Liên Thiệu đơn thuần là uổng công.
Trước khi đoàn xe tới đã bố trí đủ mọi kế hoạch và suy tính mọi mặt.
Để đối phó với tình huống hư xe, nên đã chuẩn bị thêm một chiếc xe, không ngờ phát huy tác dụng nhanh như vậy.
Diệp Liên Thiệu ít nhiều gì cũng hơi phiền não, tuy đã chuẩn bị trước, nhưng tổn thất thì luôn luôn càng nhỏ càng tốt.
Bàn tay tìm thuốc của anh ta vừa đút vào túi, ánh mắt Nhậm Tây An quét về phía anh ta.
Cuối cùng Diệp Liên Thiệu cũng không móc điếu thuốc đó ra.
Nhậm Tây An nói: “Về chung đi, đừng chờ ở đây.”
Diệp Liên Thiệu trả lời: “Cũng được, thứ này thiếu trái tim, nơi núi non hoang dã cũng không tự chạy được.”
Hai người cùng đi về phía chiếc xe bên cạnh.
Trước khi lên xe, Diệp Liên Thiệu cảm thấy anh ta còn phải dặn gì đó, anh ta cứ cảm thấy tai nạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-nui-bang-deo-anh-den-voi-em/1890230/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.