Phương Tôn cứ phấn khích mãi, kể cho bạn trai Đàm Khắc hết mọi việc nghe thấy dọc đường.
Cô thấy Đàm Khắc mãi không trả lời, lại hỏi: “Anh đang xem gì vậy, sao không nói chuyện?”
Đàm Khắc nhìn chằm chằm ảnh Phương Tôn gửi cho anh, xem kĩ tấm cuối cùng.
Trong ảnh là bãi đất khô cằn có hai màu vàng xám không thấy bất kì thảm thực vật gì, giống như bề mặt lồi lõm của mặt trăng, cùng bóng hình nghiêng của một cô gái trẻ trong cơn gió cát đang nổi lên, là đường nét mà anh rất quen thuộc, nhưng lại cảm thấy không thể nào nhìn thấy được nữa.
Đàm Khắc giơ tay bóp ấn đường, rồi sau đó che mắt: “Không có gì, tăng ca liên tục mấy ngày nên mệt quá thôi.”
Phương Tôn hơi bất mãn: “Anh Đàm, em đang nói chuyện với anh đấy, tốt xấu gì thì anh cũng phải phối hợp chút chứ.”
Đàm Khắc thật sự phối hợp với cô, nở nụ cười: “Em nói đi, anh đang nghe đây.”
Phương Tôn haiz một tiếng: “Cái ham muốn kể hết chuyện hay bị anh hai ba nhát là đả kích em hết rồi.”
Đàm Khắc dỗ dành cô: “Lỗi của anh. Vậy bây giờ anh hỏi em, anh hỏi em đáp nhé?”
Phương Tôn kiêu ngạo: “Cái này thì em phải xem tâm trạng đã.”
Đàm Khắc lại cười một cái, đồng thời gửi lại một tấm ảnh mà ban nãy Phương Tôn gửi cho anh.
Trong ảnh là một chiếc xe việt dã, ngoài ra còn có mấy người dựa vào thân xe.
Đàm Khắc hỏi: “Đây đều là bạn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-nui-bang-deo-anh-den-voi-em/1890225/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.