Khi Trình Lê trở lại đại sảnh ồn ào của quán bar sau Nhậm Tây An một bước,bất ngờ phát hiện Phương Tôn, Diệp Liên Thiệu và Nhậm Tây An đã ngồichung với nhau.
Phương Tôn ngồi cạnh Diệp Liên Thiệu, Diệp Liên Thiệu ngồi cạnh Nhậm Tây An, ba người ngồi thành một đường thẳng.
Phương Tôn giơ cao tay vẫy vẫy chiếc di động trong tay gọi Trình Lê tới, sauđó nói với Trình Lê: “Chị Lê, chị mà không ra nữa là có lẽ em phải đisang tìm chị rồi.”
Trình Lê ngồi vào chiếc ghế quầy bar bên cạnh cô ấy, nhìn cô ấy: “Bên đó yên tĩnh nên hóng gió một chút.”
Phương Tôn giải thích thêm: “Chị vừa đi, em chán nên nhìn tới nhìn lui xungquanh, sau đó thấy anh Diệp nên tụ lại tán dóc mấy câu.”
Khi nói câu này Phương Tôn luôn nhìn về phía Trình Lê, chiếc đèn xoay củaquán bar vừa xoay một cái, phủ lên mặt Trình Lê, chiếu sáng môi cô vôcùng rõ ràng.
So với Trình Lê vừa rồi, Trình Lê bây giờ có sự thay đổi rất rạng rỡ.
Phương Tôn hỏi: “Chị Lê, chị nhân tiện đi dặm lại lớp trang điểm sao?”
Môi Trình Lê lúc này đỏ tươi căng mọng, làn da trắng nõn của cô tôn vệt đỏ ấy đặc biệt rõ ràng.
Nghe vậy Trình Lê hơi nghiêng người, chỉ để lại cho Phương Tôn một cái gò má trắng thuần.
Phương Tôn vẫn đang dò xét cô, Trình Lê nhướng mày nói: “Nhất thời nổi hứng làm một chút thôi, thoa son nhân tạo.”
Phương Tôn không hiểu: “Không phải chứ chị Lê, chẳng lẽ dặm lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-nui-bang-deo-anh-den-voi-em/1890224/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.