Dưới bầu trời xanh ngắt của sự chiếm hữu độc nhất của mây trắng tinh khiết hòa hợp. Kinh thành náo nhiệt dưới bầu trời là những tiếng nô đùa,cười tung tăng của lũ con nít có mái tóc trái đào đang chạy nhảy,theo sau là những bé gái bím tóc xoăn tít rượt theo,trên tay còn cầm kẹo hồ lô đỏ mộng ngọt ngào. Vài người buôn bán nói chuyện rôm rã. Xa xa là những tiếng cười lớn của tụ ba tụ bảy chụm lại nghe kể chuyện.
Bên trên là những mái nhà nhấp nhô sậm màu đen tối,đàn chim đậu từng hàng bên trên ríu rít đến lạ lùng. Không biết bọn chúng đang nói gì nhưng sao trong thư phòng,ánh mắt đen láy đang chăm chú ngắm mãi với tâm hồn thư thả. Lòng dài bề rộng khó khăn thấy xung quanh bỗng nhiên chỉ còn một màu đen trắng không sắc đến chán chường.
Dưới sân mọi người đang nói chuyện rôm rã cùng những ly rượu thơm ngon,những món ăn vật lạ bắt mắt,tiếng cười vui vẻ đang nháo lên. Bỗng nhiên,giọng nói vang lên làm người đang mãi mê ngắm đàn chim dừng lại.
-"Đệ có xuống đây với mọi người không thì bảo. Cứ như bị cấm cung ấy. Ta ra lệnh cho đệ phải xuống đây nhanh."
Thế tử với bộ râu mờ nhạt bên dưới của một kẻ trưởng thành cầm ly rượu đưa lên uống cạn,ánh mắt kiên định nhìn vào đôi mắt đang cười.
-"Đệ biết rồi. Mọi người cứ tự nhiên vui vẻ đi."
-"Thôi nào. Tính giữ tấm lòng son hả? Suốt ngày đọc sách,vẽ tranh,văn chương,dạy học cho lũ trẻ,à còn viết những câu chuyện mơ mộng huyền ảo cho mọi người trong kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-ngai-than-phan/79542/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.