🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đi đến bệnh viện, bác sĩ giúp cô rửa vết thương rồi băng lại. Trần Cẩn phải nằm yên trêngiường, tay trái còn phải truyền nước biển, cả người giống như vừa trảiqua một trận chiến đẫm máu vậy, chán nản nhìn trần nhà.



Hàn TinhTinh nhìn Trần Cẩn như vậy liền bật khóc, lúc nãy nhìn Trần Cẩn rửa vàbăng vết thương cô chỉ biết cắn chặt môi không nói câu nào, nắm chặttay.



Thấy Hàn Tinh Tinh khóc, Trần Cẩn lườm cô rồi mắng: “TinhTinh, người phải khóc là tớ chứ, cậu khóc cái gì hả?.” Giọng nói vô cùng yếu ớt.



“Cậu có đau lắm không?....sao không nói câu gì cả vậy?” Hàn Tinh Tinh ngồi trước giường bệnh khịt khịt mũi đứt quãng hỏi.



“Tớ không sao, đừng khóc nữa.” Trần Cẩn an ủi bạn nhưng không ngờ HànTinh Tinh lại càng khóc to hơn, lúc nãy ở quán bar cô đã rất sợ rồi, hôm nay Trần Cẩn bởi vì cô bị thương nên cô rất áy náy.



Trần Cẩnthấy bạn như vậy nhắm mắt hít một hơi, nhịn đau nói: “Cậu đừng nói nữa,giúp tớ tiết kiệm một chút sức lực thì tớ liền không đau nữa đâu, lúcnãy cậu không phải rất anh hùng sao, còn dám thay tớ đỡ chai bia nữa cơmà. Chỉ là chân bị thương rồi chắc để lại sẹo, sau này mùa hè chắc không thể mặc váy với quần ngắn nữa rồi.” nói đến đây cô liền dừng lại, nhớlại lúc nãy ở quán bar cô bị dọa cho ngẩn ngơ, không ngờ Hàn Tinh Tinhchạy lại muốn đỡ hộ cho cô.



“Không sao đâu, mấy tháng nữa tớdẫn cậu đến viện thẩm mĩ để xóa sẹo là có thể mặc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-khuon/2302384/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.