Trần Cẩn sau khi anhnói xong chỉ tức giận bĩu môi chứ không hề đáp lại, tay nắm chặt túixách. Nhìn ra ngoài cửa xe, không gian xung quang đen kịt chỉ có nhữngvì sao xa xôi nổi bật trên bầu trời, đem sự ồn ào náo nhiệt của thànhphố thu vào bên trong. 
Hai người cùng nhau xách đồ đi vào nhà,giống như là vừa trải qua một trận đánh, Trần Cẩn vừa về tới nhà liềnkhông còn một chút tinh thần nào. Nhung Hâm Lỗi thấy vậy liền ôm cô vàotrong ngực, cúi đầu hỏi: “Sao vậy? Em khó chịu ở đâu hả?”. hơi thở ấm ấp của anh quanh quẩn bên tai, cô cúi đầu nhưng trong mắt ý cười vẫn rấtrõ, cô nhẹ nhàng gật đầu. Nhung Hâm Lỗi vừa thấy vậy liền đặt mấy thứlên bàn ôm cô đến ghế sofa rồi rót nước trên bàn đưa cho cô. 
Trần Cẩn hốt hoảng lắc đầu nhưng sau đó vẫn bưng cốc nước anh rót cho uốngmột hơi cạn sạch rồi nói thêm: “Chân chỉ hơi đau một chút thôi.” Cô vừanói xong anh liền đặt cô ngồi trên ghế sofa, cởi giày trên chân cô xuống rồi nhẹ nhàng, tỉ mỉ giúp cô xoa bóp bàn chân. 
Thấy anh làm nhưvậy trong lòng Trần Cẩn hết sức ngọt ngào, cơm tối lại do anh chủ độngđảm nhận, cô ngồi trên sofa ngắm nhìn anh bận rộn không ngừng trong bếpđột nhiên nhận ra lúc ở cùng Hàn Tinh Tinh ngồi nghe cô nàng say sưa nói chuyện của cô ấy với Đoạn Cao Thụy rất vênh váo, nhưng hôm nay NhungHâm Lỗi như thế này cô cũng thấy rất tự hào ngồi gật gù cái đầu. Lấyđiện thoại ra chụp khoảnh khác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-khuon/2302367/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.