Trời hôm ấy đổ mưa rất lớn sấm vang giữa trời rình rình.
Tường Huyên hai tay bận xách đồ túi to túi nhỏ chồng chéo lên nhau cô rất vui hôm nay sinh nhật Hạ Truân nên từ sớm đã đến siêu thị mua rất nhiều thực phẩm.
Trời thì mưa càng lúc càng lớn hai chân đi sục, đến cầm ô che mưa cũng trở nên khó khăn.
"Mình đã mua bột làm bánh chưa nhỉ?"
Tường Huyên đứng trên vỉa hè soát lại đồ xem đã mua đủ hay còn thiếu để biết đường quay lại siêu thị mua thêm.
Bịch hoa quả không chịu được sức nặng lập tức túi nilong rời một quai túi Tường Huyên vội vàng nhưng không may túi lớn hoa quả đã quả nào quả nấy lăn dài trên mặt đường tấp nập người người đi lại.
Trên con đường lớn người người qua lại nhộn nhịp để tránh mưa sợ ướt người chẳng ai quan tâm đến cô đang chầm chậm xin đường nhặt lại hoa quả đã rơi.
Tường Huyên nhân lúc đường ít xe cúi người nhặt quả cuối cùng cho vào túi nhưng từ độ gần nhất chiếc xe chạy nhanh cơn mưa che khuất tầm nhìn.
Đùng đoàng.
Không biết đã qua bao lâu Tường Huyên mới được tài xế của chiếc xe ấy mang đến cấp cứu.
Dương Chí sốt ruột đứng ngoài cửa chờ đợi kết quả anh không ngừng cầu mong cho cô gái bên trong bình an vô sự.
Cạch.
"Bác sĩ bác sĩ cô ấy sao rồi?" Dương Chí hoảng mồ hôi đầm đìa lo lắng cho cô tâm anh không yên ổn được.
"Rất tiếc cú va
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-buc-tuong-thanh-yeu-em-tu-a-z/3594784/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.