Edit: Lynn
Hai người xuất phát ngay sau bữa sáng nên khi đến đến biệt thự nhà họ Diệp thì vẫn còn sớm, chỉ mới hơn mười giờ. Điều khiến Bạch Thu Nhiên vui nhất là ông bà Diệp không có ở dưới phòng khách. Thím Lâm niềm nở đón tiếp họ, nói: “Phu nhân ăn sáng xong đi ra ngoài rồi, hình như dạo này bà ấy học cắm hoa, còn chủ tịch thì đang ở thư phòng trên lầu.”
Nghe tin bà Diệp đã ra ngoài, Bạch Thu Nhiên hèn nhát thở phào nhẹ nhõm, lòng còn mong chờ viển vông: Bà Diệp học cắm hoa hẳn sẽ tu thân dưỡng tính, không còn đòi báo thù cô nữa?
Bạch Thu Nhiên ôm ảo tưởng đẹp đẽ ấy mỉm cười với thím Lâm, đang định nói vậy chúng cháu sẽ tự tìm một nơi để nghỉ ngơi, không cần phải tiếp đãi gì gì đó thì bạn trai tổng tài đã giành nói trước: “Bố cháu đang luyện chữ trong thư phòng ạ?”
“Ừ.” Thím Lâm cười thân thiết, giọng điệu cũng rất thoải mái, “Hôm nay chủ tịch cao hứng lắm.”
Diệp Chi Châu gật đầu: “Vậy chúng cháu lên xem thử ạ.”
Nói xong, anh kéo Bạch Thu Nhiên lên lầu.
Bạch Thu Nhiên tưởng thoát khỏi được bà Diệp thì sẽ có thể tìm một góc nằm ngủ hoặc chơi gì đó giết thời gian, nào ngờ bị hành động của bạn trai tổng tài làm cho bối rối. Cô chần chừ: “Hay là mình anh lên trò chuyện với bác trai thôi, em chờ dưới lầu nhé?”
Cô ngại nói thẳng ra rằng thư phòng của chủ tịch Diệp hẳn có rất nhiều tài liệu mật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-ai-me-chong/2970476/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.