Mục Tuyết Thanh dưỡng thương trên người hai ngày đã có thể xuống giường, nàng thật nhớ hương khí về đêm của Bắc Ảnh Thành nga.
Mục Tuyết Thanh mặc vào y phục đã được chuẩn bị sẵn, là một bộ Y sam màu Xanh Nhạt, chính giữa còn thêu một con phượng hoàng nhỏ.
Sao khi y phục chỉnh tề, Mục Tuyết Thanh liền bước ra khỏi phòng, vui vẻ đi ra ngoài. Nhưng chưa đi được ba bước chân, đã thấy Mộ Dung Uyển Ngữ chấn trước mặt mình, lạnh mặt "Ngươi đi đâu?"
Mục Tuyết Thanh nhìn thấy Mộ Dung Uyển Ngữ đầu tiên là ngạc nhiên, sao đó là ngại ngùng, nàng đưa tay lên gãi mũi rụt rè nói "Ta...ta đi ra ngoài chút thôi.."
Mộ Dung Uyển Ngữ híp mặt, nhìn Mục Tuyết Thanh từ trên xuống dưới, quả thật chuẩn bị rất tươm tất nha, liếc nhìn Mục Tuyết Thanh một cái sau đó quay người đi "Ta cũng muốn ra ngoài, ngươi bồi ta đi" Nói rồi không đợi Mục Tuyết Thanh kịp phản đối lại bồi thêm một câu "Nếu ngươi bồi ta, ta sẽ không nói chuyện đi này cho Đại Sư Thúc"
Mục Tuyết Thanh bất đất dĩ đáp ứng nàng ấy, sao đó liền cũng nàng ấy rời Phong Gia.
Đi đến chợ liền náo nhiệt lên, tiếng rao bán liên tiếp vọng vào lỗ tay, có nhiều sòng bạc nằm lộ thiên bên ngoài, mọi người cùng xem và hò hét hô hào.
Mục Tuyết Thanh nhìn một cái rồi lắc đầu, mấy cái này chơi thì có ít gì, chỉ toàn lừa đảo thôi. Mục Tuyết Thanh nhìn đông ngó tây, hết nhìn chổ này lại quay chổ khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-van-hong-nhan/3406534/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.