Sao khi bàn bạc xong, Mục Tuyết Thanh thở dài cùng Mục Nhị Lang ra ngoài, bỏ lại hai vị sư thúc nói chuyện.
Mục Tuyết Thanh nhìn sang Đại Ca mình có chút rụt rè hỏi "Đại ca, ca không muốn ta lấy Mộ Dung Uyển Ngữ?"
Mục Nhị Lang lắc đầu, quay mặt đối diện nàng, nhẹ xoa đầu nàng "Ngốc, ta là đại ca đương nhiên sẽ lo lắng hôn nhân của Muội Muội, nhưng chuyện này có chút bất ngờ, ta không kịp thích ứng" Thở dài, bỏ tay ra khỏi đầu của Mục Tuyết Thanh, sao đó bước đi.
Mục Tuyết Thanh đi phía sao không nói gì, vì nàng còn bận suy nghĩ, khi lấy Mộ Dung Uyển Ngữ về phải đối phó nàng ta như nào.
Mộ Dung Gia.
Tiếng đập bàn mạnh bạo vang lên, trong sánh lớn nhà Mộ Dung "Cha sao cha có thể hồ đồ như vậy, còn Đại Ca tại sao lại có thể đồng ý gã Ngữ Nhi cho một nữ tử chứ!"
Mộ Dung Tuấn ngước lên, ánh mắt u ám mà nhìn Mộ Dung Sáng "Nhị đệ có vẻ quan tâm nhi nữ của ta nhỉ?"
"Nào....nào có" Mộ Dung Sáng lúng túng, Hắn là con thứ hai của Mộ Dung Quân, nhưng tiếng nói của hắn không có phân lượng nào trong Phủ, vì hắn là con thứ thiếp, nên hầu như không ai quan tâm đến sự hiện diện của hắn, tâm tư hận thù sâu sắc.
"Chuyện này là cha có chủ ý, Tam Nhi ý kiến sao?" Mộ Dung Quân ánh mắt âm trầm nhìn Mộ Dung Sáng, làm cả người Mộ Dung Sáng rung lên.
"Ông Nội, thúc thúc nói đúng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-van-hong-nhan/3406532/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.