Chương trước
Chương sau
Lâm Phong liên tiếp đắc tội với ba thế lực khủng bố trong nước!

Nghe có vẻ giống như chuyện hoang đường!

Có thể nói.

Kể từ trận chiến Đông Tây 500 năm trước!

Đại Hạ đã lâu không xảy ra chuyện động trời như vậy!

"Lâm Phong không chỉ có thực lực mạnh mẽ mà còn quá kiêu ngạo, chẳng lẽ không biết sợ là gì sao?"

"Nghe nói Lâm Phong có bối cảnh rất lớn, nếu như truyền ra ngoài, tất cả các thế lực lớn ở Đại Hạ đều phải khuất phục!

"Chắc vậy! Nếu không, dù Lâm Phong có mạnh hơn nữa, cũng không dám ngang ngược đến mức đói!”

"Tiếp theo phải xem Vu tộc, Phật môn, Thục Sơn sẽ xử lý như thế nào, cái này không phải chuyện nhỏ đâu!"

Cùng lúc đó. Dãy núi Nam Lĩnh, sâu trong lãnh địa Lôi Vu tộc. "Cổ Tổ, xảy ra chuyện rồi!"

Tộc trưởng Lôi Vu tộc - Lôi Minh, quỳ gối trước tế đàn cổ xưa, kể lại chỉ tiết cái chết của Vu Lôi và những người khác.

Trên tế đàn. Có mười hai cây cột đá trắng phủ đầy hoa văn kỳ dị,

Dưới mỗi cột đá đều có mười hai Cổ Tổ Lôi Vu tộc đang ngồi, đầu tóc bọn họ. rối bù, không nhìn rõ dung mạo, toàn thân tỏa ra hơi thở mục nát...

Mười hai Cổ Tổ này đều đang nhắm mắt dưỡng thần, như đi vào cõi thần tiên!

Mà ngay lúc này.

Một trong mười hai vị Cổ Tổ đột nhiên mở mắt ra. Trong nháy mắt.

Sấm sét lóe sáng, hơi thở rung chuyển chín tầng mây.

Khiến cho toàn bộ dãy núi Nam Lĩnh chấn động, cuồng phong thét gào, mây. đen cuồn cuộn...

“Làm gì có kẻ dám giết Đại Vu Sư của chúng ta mà vẫn bình an vô sự được! Ngươi là tộc trưởng, chuyện nhỏ như vậy cũng phải hỏi bọn ta sao?”

Cổ Tổ lãnh đạm nói.

Lôi Minh cười khổ, đang định lên tiếng.

Thì đúng lúc này.

một giọng nói nhẹ nhàng vang lên.

“Ồ? Tộc mấy người muốn gây chiến với tôi à?”

Chỉ thấy một người đàn ông không biết từ đâu xuất hiện.

Người đàn ông mặc áo trắng, mặt mũi tuấn tú, linh khí bao bọc khắp người, trông như tiên nhân giáng trần!

Lời vừa nói xong.

“Xoạt xoạt xoạt~”

Mười một Cổ Tổ khác trên tế đàn cũng lần lượt mở mắt, nhìn về phía người đàn ông áo trắng, trên mặt thoáng hiện một tia kinh ngạc!

“Là ngươi...” “Đúng vậy, chính là tôi!” Người đàn ông áo trắng cười nhẹ một tiếng!

Bên truyen.Full.vn và truyen.Full. com, trum_truyen. vn ăn cắp trắng trợn công sức bên mình nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương

Chỉ vào web bên mình mới có nhé! Hơn mấy chục chương trước

Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

“Ta còn thắc mắc, sao có kẻ ăn gan hùm mật gấu, dám gây sự với tộc của †a? Thì ra tên đó được ngươi che chởi!!”

“Nhưng dù ngươi có mạnh đến mấy, muốn chống lại mười hai người chúng †a, cũng không có cửa đâu!”

Một vị Cổ Tổ lạnh lùng lên tiếng.

“Äml”

Người đàn ông áo trắng đột nhiên giậm chân. Mặt đất dưới chân nứt toác.

Vết nứt lan rộng, khiến cho một ngọn núi ở cách đó không xa hoàn toàn sụp đổ, chìm xuống lòng đất!

“không phục thì lên đây!”

“Từ lúc ông đây giết cái tên người chim kia, cũng đã năm trăm năm rồi, rất lâu chưa ra tay đánh ai, ông đây cũng đang ngứa tay đấy!”

Nụ cười trên mặt người đàn ông áo trắng biến mất, trong nháy mắt, một luồng khí tức kinh khủng từ trong người hắn tràn ra!

Trong một quán trà ở Thành Vân Xuyên. Lâm Phong và Ngũ sư huynh Gia Cát Tiểu Minh đang ngồi đối diện nhau. Hai người đã nói chuyện rất lâu!

Chuyện khiến cả hai phiền não nhất, chính là việc tạo lại thân thể cho Phùng Mục Trần và tung tích của sư phụ!

Đáng tiếc dù Lâm Phong có hỏi thế nào.

Gia Cát Tiểu Minh đều lắc đầu không nói, không chịu trả lời!

“Sư đệ, có nhiều chuyện không phải tôi không nói cho cậu biết! Mà nếu tôi nói ra, tôi sẽ gặp rắc rối lớn!”

Gia Cát Tiểu Minh bất đắc dĩ nói. “Rắc rối gì?” Lâm Phong nhíu mày.

“Nhẹ thì bị Đại sư huynh đánh gãy hai chân, nặng thì bị Đại sư huynh đánh chết!”

Gia Cát Tiểu Minh trả lời. “ý anh là Đại sư huynh vẫn luôn để tâm đến tôi?” “Vậy sư phụ thì sao? Ông ấy đang ở đâu?”

Lâm Phong từ trong lời nói của Gia Cát Tiểu Minh nắm bắt được vài thông tin mấu chốt.

Gia Cát Tiểu Minh nghe vậy lại im lặng, không muốn tiếp tục chủ đề này! “Bây giờ tôi đang muốn đánh chết anh đấy, anh định thách thức tôi hay gì?”

Lâm Phong nhìn bộ dạng sợ này sợ kia của Ngũ hư huynh, trong lòng nổi lên một trận tức giận!

“Dù sao đợi cậu đột phá Xuất Khiếu Cảnh, đi đến di tích tiên nhân ở Thập Vạn Đại Sơn, cậu cũng sẽ biết thôi!”

"Còn nữa, không phải Nhị sư tỷ nói cậu cần kiếm Sâm Tụ Hồn sao? Cậu có thể đến Bí cảnh sa mạc Tây Hải ở Trung Á! Biết đâu ở đó có thứ cậu cần!"

Gia Cát Tiểu Minh nói xong định chuồn đi, nhưng bị Lâm Phong chặn lại!

"Này, sư đệ, đừng làm khó tôi nữa! Tôi chỉ hiểu một chút thuật suy diễn thôi! Tôi thực sự không biết gì cả!"

"Tôi hỏi anh một câu cuối cùng, Hoa Vân Phi đâu? Bây giờ Hoa Vân Phi ở đâu?"

Lâm Phong hỏi. "Cậu ta á..." Gia Cát Tiểu Minh không biết nghĩ đến điều gì, nuốt nước bọt, nói:

"Cái này cậu cũng đừng quan tâm, cho dù tôi nói cho cậu biết, cậu cũng không thể cứu Hoa Vân Phi được!"

"Tôi chỉ có thể nói, người mang Hoa Vân Phí đi, ngay cả sư phụ cũng kiêng dè."

"Nhưng cậu có thể yên tâm, Hoa Vân Phi hiện tại không gặp nguy hiểm, biết đâu còn gặp được cơ duyên lớn! Có khi lúc cậu gặp lại Hoa Vân Phi, còn phải nhờ người ta che chở cho cậu đấy...”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.