Chương trước
Chương sau
Nhưng cũng đã muộn!

"Xoetl"

Vu Lôi trong nháy mắt đã đến trước mặt Ngao Bính, bóp cổ Ngao Bính, nhấc bổng hắn lên, mặc cho Ngao Bính giấy giụa thế nào cũng vô ích!

"Cậu đang nói chuyện với tôi đấy à?” "Ông... Ngao Bính vừa kinh ngạc vừa giận dữ.

Kinh ngạc là vì Vu Lôi quá bá đạo, không hổ là Đại Vu sư Vu tộc!

Giận là vì hắn mới bị Lâm Phong đánh một trận, bây giờ lại bị người Vu tộc chèn ép!

Hắn là Chân Long Chỉ Tử đời đầu, bế quan mấy chục năm...

Lần xuất quan này vốn định quét sạch mọi thứ, mang vinh quang cho tổ quốc!

Kết quả lại bị mấy tên quái vật kia liên tiếp đánh bại! "Bốp!" Vu Lôi tát một cái vào mặt Ngao Bính.

"Cậu tưởng mình lợi hại lắm à, nên mới dám ở trước mặt tôi, ăn nói lỗ mãng vậy?"

Ngao Bính bị đánh đến mức khoé miệng rỉ máu, nhưng lại không dám đáp lời.

Ánh mắt nhàn nhạt của Vu Lôi nhìn chằm chằm hắn, khiến hắn như rơi vào hầm băng, cả người lạnh toát!

Thậm chí.

Hắn còn nghỉ ngờ, Vu Lôi này mạnh hơn Lâm Phong rất nhiều! Cho dù là Lâm Phong cũng không phải đối thủ của người này! "Đại Vu sư, đều là hiểu lầm, xin hãy giơ cao đánh khẽ!"

Lúc này, Long Soái cười cười nói.

Ngay cả ông ấy.

Cũng không muốn đắc tội Đại Vu sư Vu tộc...

Vu tộc quá lớn!

Là tộc người bí ẩn nhất Đại Hạ, chia làm mười hai nhánh, mỗi nhánh đều vô cùng hùng mạnh, không thua kém những thế gia tu tiên kia...

"Bốpi" Vu Lôi như ném một đống rác, vứt Ngao Bính bay ra xa mấy chục mét. Một đám Chân Long Chi Tử thấy vậy, lập tức xông lên đỡ Ngao Bính dậy

Nhưng lại kinh hãi phát hiện, chỉ với một cú ném tuỳ tiện như vậy, xương cốt trên người Ngao Bính đã gãy mất mấy cái, thảm không tả nổi!

Mà ngay lúc này, Vụ Lôi thản nhiên nói:

"ở trong đống rác thì đến cái giày rách cũng tưởng mình lợi hại, cho rằng mình đáng giá lắm à?"

"Lần này tha cho mấy người một mạng!"

"Hãy nhớ, sau này đừng tùy tiện chọc vào người mà mình không trêu nổi, kẻo. chết thế nào cũng không biết đấy!”

Ngao Bính và những người khác nghe vậy, sắc mặt khó coi đến cực điểm. Bọn họ tức đến run cả người, nhưng lại không dám bộc phát!

Quá nhục nhã!

Rõ ràng là trước mặt đám đông.

Ấn mặt của bọn họ vào hố xí mà nhục nhã...

Bắt bọn họ ngậm miệng, còn phải nuốt xuống cục tức này, không được nhổ

So với mấy thằng già Vu tộc kia!

Lâm Phong còn thuận mắt hơn chán!

Ít nhất Lâm Phong muốn đánh thì đánh, tuyệt đối sẽ không nói những lời như vậy để sỉ nhục bọn họ, công kích cả thể xác lẫn tinh thần của bọn họ!

"Tôi nói này, mấy người quậy xong chưa?”

Lúc này, một giọng nói lạnh lùng phá vỡ sự yên tĩnh trong hội trường! Thì ra là Lâm Phong vẫn luôn lạnh lùng đứng xem đã lên tiếng.

Lời này vừa nói ra.

Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Lâm Phong!

Vu Lôi vừa ra sân đã vô cùng bá đạo, lấy đám người Ngao Bính ra tay thị uy, ra tay tàn nhẫn máu tanh.

Mà lúc này.

Cùng với tiếng nói của Lâm Phong,

Mọi người mới nhớ ra, ở đây không chỉ có một mình Vu Lôi là kẻ tàn nhãn! Lâm Phong cũng không kém gì lão ta!

Hai kẻ tàn nhẫn đụng độ, ai mạnh ai yếu đây?

Ngao Bính và những người khác trong lòng đột nhiên dấy lên một tia hy vọng!

Ban đầu bọn họ cực kỳ không ưa Lâm Phong, nhưng bây giờ bọn họ lại mong Lâm Phong có thể dạy cho Vu Lôi một bài học, để dẹp bớt khí thế của Vu

Lôi!

“Sư đệ, ngàn vạn lần đừng gây sự với Vu tộc!”

“Bối cảnh của tộc này không đơn giản, ngay cả sư phụ cũng kiêng dè...” Gia Cát Tiểu Minh nói nhỏ bên tai Lâm Phong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.