Chương trước
Chương sau
Cảnh tượng này ngay lập tức phá vỡ bầu không khí áp lực trong sân! Mọi người nhìn về phía phát ra âm thanh.

'Thấy bảy người mặc áo đen, đội mũ đen đang từ từ bước tới.

Đi đầu là một người đàn ông trung niên.

Lão ta thân cao tám thước, mặt vuông chữ điền, biểu cảm nghiêm nghị, toàn thân toát ra một cảm giác vô cùng sắc bén,

Điểm mấu chốt là đôi mắt to như chuông đồng của lão ta, chỉ nhìn thoáng qua mà như có thể hút lấy linh hồn của người khác.

Mờ mờ ảo ảo. Như có thể nhìn thấy một tia chớp lóe lên trong mắt lão taI! "Đại Vu sư - Vu Lôi!"

Gia Cát Tiểu Minh lập tức nhận ra lai lịch của đối phương. Lông mày không khỏi nhíu lại.

Vu tộc chạy đến đây hóng chuyện à? "Đại Vu sư?"

Long Soái, Ngao Bính và những người khác nghe Gia Cát Tiểu Minh nói, đồng tử co rút lại!

Ngay cả khi họ không biết Vu Lôi. Cũng biết ba chữ Đại Vu sư có ý nghĩa gì! Theo một nghĩa nào đó.

Địa vị của một Đại Vu sư trong Vu tộc, tương đương với Cổ Tổ của mấy thế gia tu tiên...

Là siêu cường giả trong truyền thuyết, rất ít khi xuất hiện trên thế gian!

"Vụ Lôi? Cái tên này có vẻ hơi quen!"

Tâm Phật tử cau mày suy nghĩ.

Gã ta đột nhiên nhớ ra một chuyện trước đây!

Từng có một cường giả của tộc Vu, đến thăm Đạo môn, cùng chưởng giáo Đạo môn đàm đạo suốt đêm, từ đó dung hợp Lôi vu và Lôi pháp của hai phái Đạo môn và Vu tộc, tự sáng tạo ra Bôn Lôi Quyền!

Mà cường giả đó hình như tên là Vu Lôi!

Nhìn dáng vẻ hung hăng của Vu Lôi, chẳng lẽ cũng đến đây tìm Lâm Phong?

Nghĩ đến đây, Tâm Phật tử không khỏi hả hê nhìn Lâm Phong!

"Thì ra là Đại Vu sư Vu tộc, thất lễ rồi!"

Long Soái nở một nụ cười xã giao.

Là lão đại của quân bộ, về tình về lý, ông ấy đều phải ra mặt chào hỏi!

Lịch sử Đại Hạ lâu đời.

Từ thời thượng cổ đến nay, truyền thừa không biết bao nhiêu năm.

Vì vậy, trong núi non rừng già sâu thẳm không tránh khỏi việc có một số gia đình tiên đạo, chủng tộc hùng mạnh, v.v., không chịu sự kiểm soát của quốc gia!

Mà Vu tộc là một trong số đó! Từ trước đến nay.

Long Soái, Tư Đồ Vân Tiêu và những người khác đều muốn trao đổi sâu hơn với Vu tộc.

Nhưng đáng tiếc Vu tộc luôn lấy lý do lánh đời để từ chối thiện ý của họ, điều này cũng khiến họ khá phiền não!

"Ông là ai?"

Vu Lôi hỏi.

"Tôi là người phụ trách quân bội”

Long Soái cười đáp.

Vu Lôi tùy tiện đáp lại một câu.

Sau đó.

Ánh mắt nhàn nhạt lướt qua từng khuôn mặt của những người đang đứng.

Lão ta chỉ nghe nói một người trong tộc của mình tên là Vu Cửu Tiêu, bị thằng nhãi nào đó ở đây ức hiếp, gọi lão ta đến giúp đỡ!

Còn cụ thể chuyện gì, bây giờ lão ta cũng không rõ! Mà thấy cảnh này. Ngao Bính và một số Chân Long Chi Tử khác có chút không chịu nổi!

Ban nãy, bọn họ đã bị Lâm Phong bắt nạt, lửa giận tích tụ, bây giờ lại thấy Vu Lôi kiêu ngạo như vậy, thái độ khinh thường, không khỏi lạnh lùng nói:

"Long Soái đã có thiện chí trao đổi với ông mà ông lại có thái độ này?" "Vu tộc thì sao? Vu tộc cũng sống trong Đại Hạ, có gì mà kiêu ngạo?” "Câm mồm!"

Long soái nghe lời của Ngao Bính và những người khác, trong lòng giật thót vội vàng lên tiếng ngăn cản!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.