“Cậu có thể nói cho tôi biết tại sao không?”
Long Soái hỏi.
Lời này vừa nói ra.
Trên mặt Dược Tư Mạc, Triệu Vô Cực và những người khác đều lộ ra thần sắc phức tạp.
Ngay cả Trần Bắc Huyền, Trần Thiên Hủ và những người nhà họ Trần cũng khó tin nhìn Lâm Phong, hiển nhiên bọn họ đều biết đến cái tên Hoa Vân Phi...
“Mấy ông hiểu lầm rồi, tôi không giết Hoa Vân Phil”
Lâm Phong cau mày nói.
“Cậu vừa đi thì Hoa Vân Phi đã chết! Không phải cậu thì là ai đây?”
Long Soái trừng mắt nhìn Lâm Phong, dường như muốn nhìn ra chút khác thường trên mặt anh, nhưng từ đầu đến cuối, vẻ mặt Lâm Phong cũng chẳng biến hoá gì!
Nói chính xác hơn.
Anh có thể hiện sự thương cảm và tiếc nuối trước cái chết của Hoa Vân Phi..
“Từ trước đến nay, Lâm Phong tôi khi làm việc, chưa bao giờ nói dối! Tôi nói không phải là không phải.”
Anh dừng một chút. Sau đó dời mắt sang Phùng Mục Trần, nói:
“Lục sư huynh, anh biết rõ tính em. Nếu em thật sự giết Hoa Vân Phi, em chắc chắn không phủ nhận!”
“Sư đệ, con người ai cũng sẽ thay đổi!" Phùng Mục Trần đáp.
Lâm Phong sững sờ, dường như không ngờ Lục sư huynh lại nói ra lời như vậy...
“Lâm Phong, chuyện này nhất định phải điều tra rõ ràng, trước tiên cậu cứ theo chúng tôi về. Tro cốt của Vân Phi vẫn đang được kiểm tra, chỉ cần xuất hiện
chứng cứ cho thấy cậu không liên can, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3515331/chuong-922.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.