"Rầm!"
"Âm!"
"Rầm!"
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, gần hai mươi cường giả của Liên minh Nam Lĩnh đã bị tàn sát, máu chảy thành sông, nhuộm đỏ cả đại sảnh nhà họ Trần!
"Xoet!"
Lâm Phong lại vung tay tóm lấy Vu Cửu Tiêu, vẻ mặt tràn ngập hứng thú nhìn ông ta.
"Cậu... cậu muốn làm gì?”
Sắc mặt Vu Cửu Tiêu tái nhợt.
Ông ta cảm thấy cả người như rơi vào hầm băng, lạnh lẽo thấu xương! Ông ta cũng muốn phản kháng, nhưng mà ông ta làm gì cũng vô dụng! Từ lúc Lâm Phong ra tay.
Ông ta đã lập tức phản ứng lại, cùng với đám cường giả Liên minh Nam Lĩnh xuất chiêu, chống cự các đòn tấn công của Lâm Phong!
Nhưng mọi nỗ lực đều vô ích!
Lâm Phong giết bọn họ như giết gà, thậm chí anh còn cố tình chừa ông ta lại, dường như muốn làm gì đó khủng khiếp với ông ta!
"Ông tưởng ông ngầu lắm à? Còn định quay về tìm người báo thù?" Lâm Phong nhàn nhạt hỏi. Da đầu Vu Cửu Tiêu tê dại, cố gắng trấn tĩnh, nói:
"Tôi là Vu sư của Vu tộc, cậu định ra tay với tôi thật à? Không sợ Vu tộc trả thù sao?”
"Nói hay lắm, nếu bây giờ tôi thả ông đi, ông có thể đảm bảo sẽ không quay lại báo thù không?"
Lâm Phong mỉm cười hỏi.
"Có thể đảm bảo, chỉ cần cậu tha cho tôi, tôi nhất định sẽ tránh xa nhà họ Trần!"
Vu Cửu Tiêu lập tức nói.
Nhưng khuôn mặt già nua lại thoáng qua một tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3514797/chuong-909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.