Chương trước
Chương sau
Làm Chân Long Chi Tử đời trước, hiện tại ông ấy cũng đã Võ Thánh đỉnh phong, chỉ còn một chút nữa là Võ Thần Cảnh!

Cuộc chiến ngày càng nghiêm trọng, vài trăm mét vuông xung quanh đã biến thành phế tích, Long Soái biết không thể tiếp tục được nữa, lập tức gọi điện thoại.

Chỉ lát sau, trên bầu trời đằng xa vang lên tiếng vài chiếc máy bay chiến đấu, dưới đất cũng có vạn binh chạy tới, xe tăng cùng với đạn đầy đủ sẵn sàng, rất đáng sợ!

“Tất cả dừng tay!” Long Soái hét lớn.

Trận chiến dừng lại.

Adv

Đám người nhà họ Lận nhìn quân đội chạy tới, vẻ mặt cực kì khó coi.

“Long Soái, anh cũng biết nếu tôi muốn tàn sát tất cả thì quân đội của anh không đỡ nổi!” Lận Hiên lạnh lùng nói.

“Anh biết chưa chắc đã ngăn lại được, nhưng cho chú một trăm lá gan chú có dám gϊếŧ bọn họ không? Đại Hạ này cũng không phải thiên hạ của nhà họ Lận!”
Long Soái nói.

Adv

“Anh nhất định phải như thế vì một Lâm Phong, hoàn toàn trở mặt với nhà họ Lận?”

Gương mặt Lận Hiên u ám.

“Anh nói chuyện này không liên quan đến Lâm Phong, anh sẽ cho chú một câu trả lời, chú làm gì phải trở mặt như thế?” Long Soái nói.

Sau đoạn đối thoại ngắn gọn, mọi thứ bỗng yên tĩnh lại.

Ánh mắt Lận Hiên thay đổi, sau đó lấy điện thoại ra gọi đi, hiển nhiên là đang báo cáo tin tức cho gia tộc.

Đám người Long Soái thấy vậy đều nghiêm túc lại.

Nếu như nhà họ Lận thật sự muốn trở mặt thì hôm nay sẽ là thảm họa của toàn thủ đô!

Lát sau, Lận Hiên cúp điện thoại, bình tĩnh nói:

“Long Soái, đáng tiếc, hôm nay gia tộc có lệnh, tôi nhất định phải đem Lâm Phong về. Nếu như anh đã cố chấp như thế cũng không thể trách tôi!”

“Vậy ư? Thế thì tới đi, tôi muốn xem nhà họ Lận các người mạnh thế nào!”
Phùng Mục Trần quát to một tiếng, khí tức kinh khủng bùng ra, ý chí dâng cao!

Lận Hiên phì cười một tiếng, lập tức gào lên:

“Tất cả đi ra! Để đám người này biết thực lực thật sự của nhà chúng ta! Không phải con chó con mèo nào cũng có thể nhờn mặt!”

Vù!

Ba bóng dáng kinh khủng xuất hiện trước mặt mọi người.

Ba người này, tóc trắng xóa, hơi thở mục nát dày đặc, tất cả đều là Võ Thần!

Năm Võ Thần, tám Võ Thánh đỉnh phong!

Lúc này, vẻ mặt đám người Phùng Mục Trần đều cực kì khó coi.

Doãn Diệu tái mặt, trong mắt cũng thoáng qua chút không cam lòng!

Nhà họ Lận lợi hại tới vậy ư?

Chẳng lẽ cả đời này mình đừng mong báo thù sao?

“Long Soái, có thể gọi đám người lão Chiến tới!”

Tư Đồ Vân Tiêu nghiêm nghị nói.

Long Soái nghe xong, ánh mắt hơi nhúc nhích, trong lòng hơi do dự!
Hiện tại nhà họ Lận đã quyết tâm muốn gϊếŧ Lâm Phong, vì một người như thế mà đi liều mạng với nhà họ Lận, đáng không?

Dù sao… ông ấy cũng không chỉ vì một người, mà nên lo lắng cho cả quốc gia!

“Long Soái, tôi hỏi lại lần cuối, Lâm Phong ở đâu?”

Lận Hiên hờ hững hỏi, trong mắt tràn ngập sát ý mãnh liệt.

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh nhạt vang lên:

“Nghe nói các người tìm tôi?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.