Chương trước
Chương sau
Dư âm từ cuộc chiến của hai người cực kì kinh khủng, khiến phòng họp nổ tung, biến thành bình địa, mọi thứ lộ thiên!

Nhìn thấy vậy, mọi người đều nhanh chóng lùi ra sau.

Đám người Long Soái đều có vẻ u ám, chỉ cảm thấy chuyện này sẽ rất nghiêm trọng!

Thực ra đứng trên góc độ quốc gia bọn họ cũng không hi vọng như vậy, muốn dĩ hòa vi quý! Cũng không ngờ nhà họ Lận quá kiêu ngạo, không hề do dự mà ra tay!

Rầm! Đùng!

Adv

Phùng Mục Trần và Lận Vô Đạo đánh nhau kịch liệt.

Từng chiêu hiểm độc, sắc bén!

Võ Thánh đỉnh phong có thể địch lại Nguyên Anh sơ kỳ, trung kỳ, còn Võ Thần cảnh có thể thắng được Nguyên Anh hậu kỳ!

Nhưng dù như vậy, sau hơn mười chiêu, Lận Vô Đạo đã rơi vào thế yếu, không địch lại Phùng Mục Trần, bị đánh bay ra ngoài!

Adv

Nhìn thấy vậy, đám người nhà họ Lận đều bất ngờ, cực kì khϊếp sợ!
Vô Đạo lão tổ là Võ Thần sơ kỳ đỉnh phong, thiếu chút nữa thôi là Võ Thần trung kỳ, trăm năm trước là yêu nghiệt của giới võ đạo, nhưng giờ còn không bằng thanh niên này?

“Tuy nhà họ Lận là thế gia tiên đạo, nhưng không có nghĩa là có thể coi rẻ quy tắc! Hiện tại mau rời đi còn tốt cho cả đôi bên.”

Phùng Mục Trần lạnh lùng nói.

Lúc này, dù không có gió nhưng mái tóc đen của anh ta bay bay, góc áo phất phơ, tuấn tú phi phàm, khiến trong mắt Doãn Diệu đứng đó không xa lộ ra vẻ kì lạ, lần đầu tiên nghĩ thì ra Phùng Mục Trần cũng rất mạnh!

“Tuy rằng cậu luôn che giấu nhưng tôi có thể nhận ra tiên đạo lực từ chiêu thức của cậu! Thì ra cậu là tiên võ song tu, khó trách có thể đánh bại tôi!”

Lúc này, Lận Vô Đạo lạnh lùng nói.

Nghe thấy vậy, đám người nhà họ Lận đều giật mình.
Tiên đạo lực?

Nói cách khác đây còn là người tu tiên?

Là thế gia tiên đạo truyền thừa từ thời thượng cổ, bọn họ rất hiểu về con đường tu tiên.

Thậm chí, sâu trong gia tộc họ cũng có nhân vật tu tiên đáng sợ đang ngủ đông, nhưng đó là một đại lão đã sống hơn nghìn năm, thậm chí hai ba nghìn năm!

Tới hiện tại, đã lâu nhà họ Lận không xuất hiện người nào có linh căn, có thể tu tiên!

Cho nên Phùng Mục Trần xuất hiện khiến bọn họ khϊếp sợ.

“Thì sao? Liên quan gì đến các người?”

Vẻ mặt Phùng Mục Trần không thay đổi.

“Cậu cho rằng mình là tiên võ song tu thì có thể xúc phạm nhà họ Lận ư?”

Lúc này Lận Hiên lạnh lùng phất tay.

Hai lão tổ Võ Thần Cảnh cùng tám cường giả Võ Thánh đỉnh phong cùng tiến lên, vây công Phùng Mục Trần!

Gương mặt Phùng Mục Trần lạnh như băng, bị nhiều cường giả vây đánh nên anh cũng không hề khinh thường, lập tức sử dụng thuật pháp của mình.
Rầm rầm!

Hai bên lập tức lao vào nhau.

Phùng Mục Trần đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, giữa một đám cường giả vây công mà cũng không hề yếu thế chút nào!

Người sáng suốt đều nhìn ra được, với thực lực của anh ta, muốn kết thúc cuộc chiến trong thời gian ngắn là không thể.

Hai Võ Thần sơ kỳ, tám Võ Thánh đỉnh phong, sức mạnh này quá đáng sợ, đủ để quét sạch nhiều thế lực hàng đầu của Đại Hạ.

Đúng lúc này…

“Mục Trần, tôi giúp cậu!”

Tư Đồ Vân Tiêu hừ lạnh một tiếng, gia nhập cuộc chiến!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.