Chương trước
Chương sau
Tôn Kiến Văn nghe xong, nở một nụ cười khổ sở.

Đây là giới võ đạo! Luôn tàn khốc như thế, chỉ nói thực lực, không nhắc tình nghĩa!

“Bình Nhi, ba… ba theo con!”

Tôn Kiến Văn dần cứng lại, cơ thể cũng lăn ra đất!

Nhìn thấy vậy, cường giả Võ Hồn Cảnh của liên minh Nam Lĩnh đều lộ vẻ mặt phức tạp.

Adv

Trong số bọn họ, thực lực của Tôn Kiến Văn là mạnh nhất. Một Võ Hồn đỉnh phong cũng vì con trai đắc tội Lâm Phong mà phải chết thảm!

Mọi chuyện trên thế gian, một phần cũng do người…

Người nhà họ Trần, Trương Lương, Trương Lỵ cũng tiếc thay cho Tôn Kiến Văn.

Tôn Kiến Văn là một người ba tốt, nhưng cũng không phải!

Adv

Nếu trước kia ông ta giáo dục Tôn Bình thật tốt chứ không bắt Tôn Bình đi theo Trương Lỵ, muốn bám vào nhà họ Trương để đặt chân ở thủ đô, có lẽ cũng không đến mức như thế này!
Đương nhiên bây giờ những lời này chẳng còn ý nghĩa gì nữa, người cũng chết rồi.

“Tôi đã đánh chết đầu sỏ gây chuyện, hôm nay chuyện này cứ thế là xong, được chứ?” Vu Ti Mệnh chậm rãi nói.

“Vu tộc các người vẫn hung ác như thế!” Khương Ngôn Khê cười lạnh nói.

“Không phải Vu tộc hung ác, mà bây giờ ở thế giới này chúng ta phải biết cầm biết buông, nếu không Vu tộc đã không được kéo dài tới bây giờ rồi!”

Vu Ti Mệnh phất tay, ý bảo các võ giả liên minh rời khỏi nơi này.

Nếu Tôn Kiến Văn đã chết, lão ta còn ở đây cũng chẳng để làm gì!

Nhưng lúc này Lâm Phong lại cười lạnh một tiếng, vỗ thẳng về phía Vu Ti Mệnh: “Tôi cho các người đi chưa?”

Lâm Phong cười lạnh, vỗ thẳng một chưởng vào Vu Ti Mệnh.

Vu Ti Mệnh vươn tay phải, trên tay có một ký hiệu vòng tròn lóe lên ánh sáng thần thánh.
“Rầm!”

Bàn tay của Lâm Phong vỗ mạnh lên vòng tròn vàng kim đó, nổ tung!

Một giây sau, Vu Ti Mệnh lùi về sau mấy chục bước, mỗi bước để lại một dấu chân thật sâu trên nền đá cẩm thạch.

Cuối cùng, khóe miệng ông ta còn trào ra một chút máu tươi.

Còn Lâm Phong thì vẫn không nhúc nhích!

Điều này khiến mọi người giật mình!

Nhất là đám cường giả của liên minh càng rợn tóc gáy.

Vu Ti Mệnh luôn là tồn tại siêu cấp gần như minh chủ của liên minh, là cường giả Võ Thánh, lúc va phải Lâm Phong lại rơi vào thế hạ phong?

“Lâm Phong? Cậu còn muốn gì nữa? Ba con nhà họ Tôn có thù oán với cậu cũng đã chết, còn giữa chúng ta không có!”

Vu Ti Mệnh lau máu tươi, trong lòng dậy sóng!

Lão ta tưởng rằng trong ba người, Khương Ngôn Khê có thực lực mạnh nhất! Nhưng bây giờ có lẽ lão ta nhầm rồi, Lâm Phong mới là kẻ mạnh nhất!
“Gϊếŧ ông cần lý do không?”

Lâm Phong lạnh nhạt trả lời một câu, cả người biến mất ngay tại chỗ.

Một giây sau anh đã xuất hiện trước mặt Vu Ti Mệnh, hung hăng đánh ra một đấm!

Không có thuật pháp lấp lánh hoa mỹ, chỉ đơn thuần là sức mạnh trong cơ thể!

Anh đã trải qua quá trình thanh tẩy, hiện tại cơ thể đạt được sức mạnh cực kì kinh khủng, cho dù là vài pháp bảo cấp cao cũng chưa chắc đã cứng rắn bằng da thịt anh!

“Vu Tổ, Hộ Thể Thuật!”

Con ngươi Vu Ti Mệnh co lại.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.