Còn chuyện giữa anh và Hạ Vân Đỉnh cũng không cần phải làm liên luỵ đến những võ giả cống hiến cho đất nước này.
Nghĩ đến Hạ Vân Đỉnh, một tia sát ý xẹt nhanh qua trong mắt Lâm Phong.
Hạ Vân Đỉnh hiện đang ở Kinh Thành, mà Kinh Thành là trung tâm của nước Đại Hạ, chắc chắn sẽ có rất nhiều cao thủ. Khi nào giải quyết vụ Mộ tiên xong, anh sẽ tới
Kinh Thành xử lão già Hạ Vân Đỉnh này!
Tổ trưởng tổ thủ vệ thì sao? Quyền cao chức trọng thì thế nào?
Đắc đội Lâm Phong anh thì chỉ có một con đường chết!
Adv
…
Lúc này.
Mặt biển yên ả đột nhiên nổi sóng gió dữ dội, bọt nước văng tung toé, có năm người nhảy từ dưới biển lên trên đảo.
Năm người này đều mặc đồ lặn màu đen, thân hình khá cường tráng, đôi mắt lãnh đạm nhưng khuôn mặt trông rất dữ tợn, cứ như là cướp biển vậy!
Adv
Lâm Phong bâng quơ nhìn thoáng qua năm người rồi thu hồi tầm mắt, tiếp tục nướng cá.
Mà lúc này, năm người cũng nhìn thấy Lâm Phong, họ đi tới gần anh.
“Mày là ai?”
Người đàn ông đi đầu lên tiếng hỏi.
Giọng anh ta nghe rất máy móc, như thể không phải con người mà là một cái máy vậy.
“Anh thấy tôi nướng cá ở đây thì đáng lẽ phải biết tôi là một cậu ấm nhà giàu dẫn gái đẹp đi cắm trại ‘chơi’ dã ngoại chứ nhỉ!”
Lâm Phong thờ ơ đáp.
“Cậu ấm nhà giàu?”
Người đàn ông đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3501792/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.