“Ảnh thuật của mày rất rác rưởi, đừng uốn éo trước mặt tao.”
Lâm Phong giơ Hắc Ảnh lên, lạnh nhạt nói.
“Mày…”
Cuối cùng trên gương mặt lãnh đạm của Hắc Ảnh cũng có chút khiếp sợ.
Từ sau khi gã trở thành thiên nhẫn, đây là lần đầu tiên gặp phải một người chỉ cần dùng tay có thể túm được gã từ trong bóng tối ra ngoài!
Nhìn thấy vậy, đám người đứng ngoài xem đều hóa đá!
Adv
Sao có thể?
Hắc Ảnh lấy một địch ba, ba cường giả Võ Hồn Cảnh bọn họ cực kì chật vật, nhưng gã lại bị Lâm Phong dễ dàng đánh bại?
Lâm Phong mạnh tới vậy ư?
“Đi theo mấy đứa bạn mày đi thôi.”
Adv
Lâm Phong lạnh nhạt nói một câu, chuẩn bị bóp cổ Hắc Ảnh.
Đúng lúc này, “ong” một ting, Lâm Phong phát hiện trong tay đột nhiên toát ra khói trắng.
Ngay sau đó Hắc Ảnh mà hắn túm trong tay lại biến thành bù nhìn.
“A? Bù nhìn thế thân?”
Vẻ mặt Lâm Phong kinh ngạc, rất hứng thú.
Quan sát một lát anh phát hiện, chữ khắc trên bù nhìn này có vẻ tương tự với ký hiệu ngũ hành của đạo môn.
Anh quyết định quay về sẽ nghiên cứu cẩn thận, nếu phục chế được thì cho người xung quanh mình mấy cái, coi như có thêm mấy mạng đề phòng.
“Phụt.”
Lúc này, Hắc Ảnh lại xuất hiện ở nơi cách Lâm Phong chừng hai mươi mét.
Vẻ mặt gã u ám cực kì, trái tim đang rỉ máu.
Bù nhìn thế thân mà gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3499844/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.