Rõ ràng Chu Vân Mai chính là chó săn của Giang Tịch Vũ!
Bây giờ ngay trước mặt Giang Tịch Vũ, gϊếŧ chết Chu Vân Mai, chẳng khác nào đang đè mặt Giang Tịch Vân xuống đất mà cọ!
Nói không phải điêu, bọn họ thậm chí còn thấy được sương lạnh đang phủ xuống mặt Giang Tịch Vũ rồi!
Lát nữa sẽ có một cuộc đại chiến nổ ra, không biết cậu Lâm có phải đối thủ của cô gái này không!
Người của Tam Khẩu Đường nuốt nước bọt, kinh sợ nghĩ.
“Quả nhiên anh rất điên!”
Adv
Giang Tịch Vũ nói.
Giọng của cô ấy lạnh như gió đông khắc nghiệt.
Vừa dứt lời, một luồng khí tức cường bạo nháy mắt tràn ra từ cơ thể cô ấy, khiến bàn ghế rung bần bật, cũng thổi bay người của Tam Khẩu Đường, ngã ngổn ngang, gương mặt tái nhợt.
“Đáng tiếc anh kiêu ngạo sai chỗ rồi…”
Adv
“Hôm nay là ngày đầu tiên tôi xuống núi, cũng là lần cuối cùng!”
“Gϊếŧ chết anh, tôi sẽ rời khỏi phàm trần rác rưởi này, lên núi theo đuổi cảnh giới võ đạo của mình!”
Giang Tịch Vũ lạnh lùng nhìn Lâm Phong.
“Ha ha…” Lâm Phong bật cười.
Bình thường anh rất nghiêm túc, nhưng giờ anh không nhịn được.
Cô gái này trong đầu chứa phân à?
“Có phải cô thấy cô rất mạnh không?”
Lâm Phong hỏi.
“Ha ha… Một con kiến hôi luôn cảm giác mình sẽ đánh được voi!”
Giang Tịch Vũ lạnh lùng lắc đầu, cô ấy không định lãng phí thời gian!
Cô ấy muốn giống ban nãy, gậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3494533/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.