Chương trước
Chương sau
"Người trong điện thoại kia rất ngạo mạn, chắc chắn không phải Tiên Thiên Cảnh! Có lẽ là một người hoàn toàn khác mới đúng, nhưng vì sao thần thức của mình không quét được?"

"Chẳng lẽ cao thủ này có thể tránh được sự thăm dò của thần thức của mình hay sao?"

Lâm Phong nhắm mắt lại.

Nếu thật sự là vậy thì cũng khá đáng gờm!

Từ khi xuống núi đến bây giờ, đây là lần đầu tiên anh dùng vẻ mặt nghiêm túc, quyết định dốc sức đối phó!

Adv

"Ầm!"

Lâm Phong đá tung cửa, sải bước đi thẳng vào.

Nhưng mấy phút sau, anh đã đi tới phòng họp của Tam Khẩu Đường, gặp được mọi người trong phòng!

"Ngài Lâm!"

Adv

"Ngài Lâm!"

Đám Đàm Thiên Hồng nhìn thấy Lâm Phong đến thì đều kích động!

Nhưng ngay sau đó, bọn họ lại cảm thấy, lo lắng, sợ Lâm Phong không đánh lại được Giang Tịch Vũ.
Bởi vì từ khi Giang Tịch Vũ xuất hiện đến bây giờ, chưa có ai là đối thủ của cô ta, mang đến cảm giác cực kỳ áp đảo cho bọn họ!

"Lâm Phong, cuối cùng mày cũng đến rồi! Còn không mau quỳ xuống nhận lấy cái chết!"

Lúc này, Chu Vân Mai ở bên cạnh quát lớn.

Vẻ mặt Sông tịch Vũ lạnh lùng, chỉ nhìn Lâm Phong với vẻ hờ hững chứ không nói gì, dường như đang chờ Lâm Phong quỳ xuống.

Ánh mắt Lâm Phong lướt qua từng người, từ Chu Vân Mai cho đến Giang Tịch Vũ, sau đó nhìn bao quát xung quanh, lạnh lùng nói:

"Cao thủ vừa gọi điện thoại kêu tôi tới đây chịu chết mau bước ra đây! Cần gì phải lẩn trốn? Chẳng lẽ muốn trốn ở trong tối để đánh lén tôi hay sao?"

Anh vừa dứt lời, tất cả mọi người đều cảm thấy hoang mang.

Giang Tịch Vũ là người mạnh nhất ở đây, sao ngài Lâm lại không thấy?
"Lâm Phong, mày mở to con mắt chó của mày mà xem thật kỹ, chẳng phải Giang tiên tử đang bên cạnh tao hay sao?"

Chu Vân Mai cười lạnh đáp.

"Ý cô là cô ta tìm tôi báo thù?"

Lâm Phong nhìn về phía Giang Tịch Vũ, khẽ nhíu mày.

"Không sai! Đây chính là đệ tử chân truyền của Huyền Linh Môn, Giang tiên tử! Mày còn không mau quỳ xuống xin tha, có lẽ sẽ giữ được cho mày toàn thây!"

Chu Vân Mai cười gằn.

Lâm Phong:...

Anh bỗng không biết nên nói gì.

Một người vưà mới diệt Quỷ Ẩn Tông vào tối hôm qua như anh thực sự khó có thể tưởng tượng được, một võ giả Tiên Thiên Cảnh tầng một yếu ớt lại dám tìm mình báo thù?

"Lâm Phong ơi Lâm Phong, mày cũng có ngày phải sợ hãi sao?"

Chu Vân Mai nhếch miệng cười mỉa mai.

"Ầm!"

Lâm Phong đập Chu Vân Mai thành một bãi máu chỉ trong một đòn.

Không khí đột nhiên yên tĩnh.
Thấy Lâm Phong tát một cái, Chu Vân Mai đã nát bấy, đám người Đàm Thiên Hồng đều tự cảm thấy đó là bình thường.

Dù sao, Lâm Phong trong ấn tượng của họ chính là như thế.

Độc ác không nói chuyện!

Không đồng ý sẽ đánh nát bạn ra, hoàn toàn không cho ai cơ hội nói nhảm!

Nhưng… sau đó thì sao?

Hiện tại người của Huyền Linh môn còn đang đứng nhìn!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.