Long Ngạo Thiên đột nhiên hỏi.
"Trông thì có vẻ là tôi đang cứu cậu ta, nhưng thật ra là đang cứu ông đó!"
Hoa Vân Phi nói.
Vừa dứt lời, vẻ mặt tất cả mọi người ở đây đều hơi thay đổi!
Ý lời này là gì đây?
Adv
Chẳng lẽ trong mắt Hoa viện sĩ, ngài tổng chấp pháp đây lại không phải là đối thủ của Lâm Phong hay sao?
"Hoa viện sĩ, cậu coi trọng cái tên Lâm Phong đó? Hay là đang coi thường tôi?"
Đôi mắt Long Ngạo Thiên nheo lại.
"Đương nhiên là tôi vô cùng tin tưởng vào thực lực của tổng chấp pháp Long, chỉ là tên Lâm Phong thật sự vô cùng kỳ lạ!"
Adv
"Trên thế giới này có rất ít kẻ mà tôi không thể nhìn thấu, Lâm Phong có thể được coi là một trong số đó!"
"Từ nét mặt, hành động và lời nói của cậu ta, tôi hoàn toàn không thể đoán ra được bước tiếp theo cậu ta định làm gì! Không nhất thiết phải khıêυ khí©h loại người thế này!"
"Với lại đúng là cậu ta đã cứu chúng ta, đương nhiên là nên trả chút thù lao rồi!"
Hoa Vân Phi từ tốn nói.
Long Ngạo Thiên nghe vậy thì ánh mắt lóe lên một vẻ kỳ dị.
Ông ta và Hoa Vân Phi cũng được coi như là đã quen nhau nhiều năm, đây lại là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy Hoa Vân Phi đánh giá về một người thế này!
Tên Lâm Phong này thật sự thâm sâu khó lường vậy sao?
"Tổng chấp pháp Long, tôi biết hành động vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3494148/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.