"Sau đó thì sao? Tiếp theo ông định làm gì?"
Lâm Phong hỏi.
"Tôi muốn đi tìm cháu gái nhỏ của tôi, tôi muốn tiêu diệt nhà họ Vương!"
Diệp Thiên Tâm nhìn Lâm Phong với vẻ mặt chờ đợi.
Lâm Phong hiểu rõ ý tứ của Diệp Thiên Tâm, thế là anh bảo Diệp Thiên Tâm duỗi tay phải ra, viết một chữ "Gϊếŧ" lên lòng bàn tay phải lão ta.
Adv
Sau khi chữ "Gϊếŧ" được viết xong, nó lập tức tỏa ánh vàng rực rỡ, nhưng rồi lại nhanh chóng chìm nghỉm đi, ẩn vào trong lòng bàn tay Diệp Thiên Tâm biến mất không còn tăm hơi.
"Cậu Lâm... Đây là?"
Trong lòng Diệp Thiên Tâm đang đảo lộn.
"Ông có thể coi nó như một pháp chỉ! Mặc dù chữ này chỉ có thể dùng được ba lần, nhưng đủ để dễ dàng gϊếŧ toàn bộ nhà họ Vương! Ông phải kiềm chế một chút."
Adv
Lâm Phong từ tốn nói.
Diệp Thiên Tâm nghe vậy thì lập tức thử cảm nhận, lão ta nhận ra trong lòng bàn tay mình quả đúng là có một nguồn sức mạnh đáng sợ, chỉ cần mình hơi suy nghĩ đến thôi là có thể giải phóng ra.
"Cảm ơn cậu Lâm!"
Diệp Thiên Tâm kìm nén sự kích động trong lòng, sau đó do dự một lát, lão ta vẫn nói ra chuyện về mộ ẩn của tiên nhân.
"Mộ ẩn của tiên nhân, dãy núi Hoành Đoạn?"
Lâm Phong nhíu mày, vẻ mặt nhanh chóng hơi thay đổi!
Chẳng phải lão già được chôn ở dãy núi Hoành Đoạn sao?
Mẹ nó, đừng nói là lão già bị người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3488485/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.