“Ngài Lâm, nếu như có một ngày, mong ngài hãy báo thù cho tôi, báo thù cho 137 thành viên của toàn Diệp gia tôi!”
“Tôi độc ác….rất độc ác, nhưng cho dù tôi điên cuồng hơn 20 năm, không ngần ngại hút máu người, luyện tập ma pháp, thế nhưng vẫn cứ xanh xao yếu ớt như vậy.”
Diệp Thiên khó khăn nói ra từng câu từng chữ.
Không đợi Lâm Phong đáp lời, đầu bên kia điện thoại đã truyền ra tiếng cười nham hiểm khinh thường.
“Ai da thứ bỏ đi này đang gọi điện cho ai đấy? Chỉ bằng mày mà cũng muốn báo thù à? Ha ha, Diệp Thiên Tâm, tao gϊếŧ cả nhà mày thì mày làm gi được? Tao rất thích nhìn thấy mày tức muốn điên lên nhưng không làm gì được cả.”
Adv
“Vương Minh, tao liều mạng với mày.”
“A!” Diệp Thiên Tâm phát ra một tiếng kêu thê lương.
“Tút!” Điện thoại bị cắt đứt.
Adv
Lâm Phong bình tĩnh gọi điện lại một lần nữa, nhưng không gọi được!
Hiển nhiên, điện thoại của Diệp Thiên Tâm đã bị đập vỡ.
“Vương Minh…” Lâm Phong lẩm bẩm.
Tuy rằng anh ghét phiền phức, nhưng dù sao Diệp Thiên Tâm cũng là một đàn em đầu tiên mà anh thu nhận từ khi xuống núi tới giờ.
Người đàn ông nào cũng có lần đầu tiên, ý nghĩa rất lớn!
Đừng nói chi là Diệp Thiên Tâm còn đang làm việc cho mình mà bị kẻ thù tìm thấy…
Lâm Phong quay về phòng bao, nói với mấy người Trần Y Nặc:
“Anh cần ra ngoài làm chút chuyện, nếu về muộn mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3488475/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.