Đến cả Lý Như Hải cũng tỏ ra khẽ giật mình, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Chẳng qua là sau một thoáng bất ngờ ngắn ngủi đó, vẻ mặt của ông ta lại vui vẻ lại!
Lâm Phong thì có sao?
Bây giờ ông ta đã có Nam Cung Vấn Thiên làm chỗ dựa!
Adv
Cho dù Lâm Phong cậu có mạnh, chẳng lẽ còn mạnh hơn được cả nhà họ Nam Cung sao?
"Con gái ngoan, chẳng phải con đi học sao? Sao lại về rồi?"
Lý Như Hải không để mắt tới Lâm Phong mà cười hỏi Lý Tiểu Khả.
Lý Tiểu Khả nhìn thoáng qua Lý Như Hải, rồi lại liếc mắt nhìn Nam Cung Vấn Thiên đang nheo mắt nghiêm túc nhìn mình, cô ấy do dự một lát, không dám lên tiếng.
Adv
"Đừng sợ, có tôi ở đây!"
Lâm Phong vỗ bả vai cô ấy, cho cô ấy một ánh mắt khích lệ!
Chuyện này vẫn phải để chính Tiểu Khả đứng ra nói mới được, anh chỉ có thể giúp Tiểu Khả một khoảng thời gian, không thể giúp cô ấy suốt đời.
Lý Tiểu Khả nghe vậy thì nhẹ nhàng gật đầu, hít một hơi thật sâu, sau đó dứt khoát kiên quyết nói:
"Lý Như Hải, từ nhỏ đến lớn, từ xưa đến nay ông chưa từng có chút công ơn nuôi dưỡng nào với tôi! Bây giờ lại muốn đón tôi, tôi không thể nào chấp nhận được! Còn về cuộc hôn nhân mà ông sắp xếp cho tôi, tôi lại càng không bằng lòng!"
"Hôm nay tôi tới đây, chính là để phân rõ giới hạn với ông!"
"Tiểu Khả, chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3486368/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.