Đây là quy tắc trong giới võ đạo, sức mạnh là vua, không có sức mạnh thì bạn còn chẳng bằng phát rắm!
"Mau quỳ xuống! Nếu không thì tôi không chỉ giết ông, mà đến cả mấy đứa nói giúp ông cũng đều phải chết!"
Nam Cung Vấn Thiên lạnh lùng nhìn Long Hạo.
Đám người Tần Vô Đạo nghe vậy thì sắc mặt thay đổi.
Long Hạo nghe vậy thì nghiến răng, quỳ luôn xuống đất, dập đầu lạy ba cái, run rẩy nói:
Adv
"Thật sự xin lỗi! Là do tôi có mắt mà không thấy Thái Sơn, là do tôi vô lễ!"
"Nói cái gì? Tôi không nghe rõ."
Vẻ mặt Nam Cung Vấn Thiên lại đầy sự vui vẻ.
"Ngài Nam Cung, Long Hạo tôi biết lỗi rồi! Bây giờ tôi xin lỗi ông, mong ông tha thứ cho!"
Adv
Long Hạo gào to một tiếng.
"Uỳnh!"
Nam Cung Vấn Thiên đạp một phát đá Long Hạo bay ra ngoài, trịch thượng nói:
"Thôi được! Hôm nay tha cho cái mạng chó nhà ông!"
Long Hạo im lặng.
Ông ta chật vật bò dậy, đi tới ngồi xuống bên cạnh nhóm Tần Vô Đạo, gương mặt vốn luôn sắc sảo nghiêm túc giờ đã trở nên nguội lạnh, như một người đã chết vậy.
Người thì vẫn còn sống, nhưng ông ta đã chết rồi!
Đám người Tần Vô Đạo và Thích Đế Thiên thấy dáng vẻ Long Hạo thì thở dài trong lòng, nhưng lại không thể làm gì.
Lý Như Hải ở bên cạnh thì lại mừng rỡ vô cùng.
Trước đây nhà họ Lý nghèo túng, thái độ của mấy người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3486367/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.