Mặt nước dao động khi bàn tay người khỏa xuống. Y Hoạt thong thả vốc nước lên uống. Hắn ngồi cách xa Mạc Sa Dĩnh không quá mười bước chân.
Gã tu sĩ âm thầm quan sát. Hắn đương nhiên nắm rõ đối tượng kia. Mạc Sa Dĩnh không mấy sốt ruột, hắn định nghỉ chân giây lát giữa khung cảnh bình yên thế này. Một buổi sáng khá đẹp trời, yên ả và tĩnh lặng.
- Không ngờ hắn vẫn bình thản sau khi bị trúng tên của Y Hoạt! - Mạc Sa Dĩnh chau mày. Hắn nói âm lượng vừa đủ nghe. Tay tu sĩ nhếch bên mép, hắn chưa định cười suy nghĩ ngây thơ từ bạo chúa.
- Bệ hạ nghĩ hắn đủ sức cản phá bước chân mình chưa?
Câu nói nghe như kiến bò trong tai, Mạc Sa Dĩnh khó chịu nhìn gã tu sĩ. Việc chấp nhận thất bại là không bao giờ, Mạc Sa Dĩnh lấy đó làm tự tôn cho mình. Lý nào tên vương tử bé nhỏ lại ngáng đường Mạc Sa hoàng đế?
Mạc Sa Dĩnh nghĩ ngợi miên man, hắn trông đóa phù dung bên kia sông. Ấn tượng khó phai về loài hoa đẹp. Kẻ mang trọng trách lớn lao, hắn không cho mình cái quyền tự do của người dân dã. Ấy thế, nỗi khát khao cứ âm ỉ cháy trong trái tim kẻ mang đầy quyền lực. Hắn thở dài sau vẻ tự mãn đó.
...
Chiếc lá khô nhuốm màu héo úa, bầu trời cuối hạ sắp chuyển mình sang thu. Khí trời se se lạnh, những cơn mưa chưa bao giờ kết thúc trên đất Diên Phong này.
Chu sư phụ lần hồi từng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-khuynh-thanh/994096/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.